Thẳng đến khi thái giám truyền chỉ đi rồi, thần hồn của Tần ma ma và mấy người khác còn chưa quay về.
Lê Sân thì rất thanh thản ngồi uống trà, không hề thấy khϊế͙p͙ sợ. Kỳ thật thời điểm nàng thấy có chỉ tứ hôn tới, nàng cũng có thể đoán được rồi.
Tần ma ma còn có chút vô thố:
“Quận chúa, là sao?”
Vì sao là công tử nhà Mạnh thái phó?
Lê Sân cười cười nói:
“Đây là ý chỉ của thánh thượng, chúng ta không thể phỏng đoán lung tung. Đã là ban hôn, ta đây liền an tâm đợi gả là được.”
Huống hồ nếu không sớm gả đi, bụng nàng cũng không chịu nổi.
Tần ma ma nghe vậy, lúng ta lúng túng nói không nên lời. Lê Sân cũng không nhìn nàng, chỉ hướng về phía mấy nha hoàn:
“Các ngươi theo ta không lâu nhưng ta biết các ngươi rất trung thành với ta. Ta nói rõ ràng với các ngươi trước, ta sẽ không lấy nha hoàn của hồi môn đi theo làm thông phòng, nếu các ngươi có tâm tư này, nhân lúc còn sớm hãy từ bỏ đi.”
Nàng nói, cười như không cười quét bốn người, trong mắt ngầm có thâm ý.
Bốn người nghe xong, lập tức quỳ xuống dập đầu nói:
“Nô tỳ tuyệt đối không dám có nửa tâm tư!”
Nói cũng rất ăn ý, nhìn như là thiệt tình thật.
Lê Sân vừa lòng gật đầu, tóm lại nàng chỉ đợi một câu này, nếu còn có người không thức thời, nàng sẽ có cớ để xử trí các nàng.
Một tuần sau, toàn bộ vương phủ đều như đang ở trong trạng thái chuẩn bị chiến tranh. Sính lễ của hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706367/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.