Dưới tình huống như vậy không đi cũng không ổn. Lê Sân chỉ đành giảm áp lực, chơi cùng bọn hắn vài lần. Mạnh Trường Khác cũng bất động thanh sắc gia nhập đội ngũ, hai người đối diện rất ăn ý. Cuối cùng vẫn là Hàn công tử về thứ nhất, Lê Sân thừa dịp mọi người náo nhiệt, lặng lẽ đi ra ngoài. Trước khi đi, nàng chỉ nháy mắt với tiểu nha hoàn. Khi ra khỏi cửa phủ, Vân Liên đi đầu lên xe ngựa, Lê Sân lại bị Mạnh Trường Khác chặn lại ở phía sau. Nàng chưa kịp phản ứng lại đã bị ấn vào ven tường. Mạnh Trường Khác ôm lấy nàng hôn sâu khiến người hít thở không thông. Hôn xong, hắn còn lưu luyến ʍút̼ môi đã sưng đỏ: "Thực nhanh, thực nhanh thì tốt rồi." Hơi thở Lê Sân không đều dựa vào trong lòng ngực hắn, trong mắt còn có mê mang chưa rút đi: "Cái gì thực nhanh?" Mạnh Trường Khác ôm nàng vào trong ngực, nhẹ nhàng hôn nàng: "Khi nàng trở về sẽ biết." Dứt lời, hắn nắm lấy vòng eo nàng hơi đẩy, Lê Sân bị lực đạo kia đẩy lên vài bước, chờ đến khi nàng lấy lại tinh thần, đã đứng ở phía trước xe ngựa. Vân Liên nói: "Quận chúa, đến lúc phải trở về rồi." Lê Sân ngơ ngẩn quay đầu lại nhìn một cái, chỉ thấy một góc áo bạch nguyệt chợt lóe qua, rồi sau đó hoàn toàn không thấy. Nàng sờ sờ môi, chỗ kia còn mang theo hơi ấm và dư vị hơi đau. Lời Mạnh Trường Khác nói lại quanh quẩn ở trong đầu nàng. Làm nàng cảm thấy mờ mịt đầy đầu, làm thế nào cũng không đoán ra thâm ý trong lời nói của hắn. Vân Liên lại chần chờ gọi nàng hai tiếng, lúc này Lê Sân mới thu tâm tư, bước lên xe ngựa. Trêи đường trở lại vương phủ, Lê Sân chưa từng mở miệng, mấy nha hoàn chỉ nghĩ tâm tình nàng không tốt, an an phận phận làm xong việc trong tay, thực nhanh liền lui ra ngoài. Lê Sân ôm đầy bụng nghi hoặc, nàng vốn là người có lòng hiếu kỳ rất lớn, hiện giờ Mạnh Trường Khác định nói với nàng chuyện gì đó làm nàng không thể không nghĩ đến. Đến ngày thứ hai dưới mắt nàng xuất hiện hai mảng thâm quầng, làm thế nào cũng không che được. Tần ma ma hầu hạ nàng dùng đồ ăn sáng, nhịn không được hỏi: "Quận chúa, hôm qua đã xảy ra chuyện gì?" Lê Sân lắc đầu, múc một muỗng cháo ngọt đưa vào trong miệng. "Không sao, chỉ là không ngủ được thôi, nghỉ ngơi một lát là được." Nhìn nàng đến hết chỗ chê, Tần ma ma cũng không nhiều lời nữa. Ăn no bụng rồi, Lê Sân liền nằm lên giường. Nàng hiện giờ rất thích ngủ, có lẽ là do tham dự nhiều yến hội nên thân thể không chịu nổi mệt mỏi. Nghĩ như vậy, nàng che miệng lại ngáp một cái. 【 Người chơi, ngươi mang thai. 】 Hệ thống lâu rồi chưa từng xuất hiện tự nhiên vang lên tiếng nói như sấm sét nổ vang ở trong đầu nàng. Lê Sân nhảy dựng lên. "What ? Mang thai?!" 【 Chúc mừng người chơi hoàn thành nhiệm vụ bí ẩn: Mang thai. 】 【 xét thấy trước mắt người chơi ở trạng thái chưa lập gia đình, hệ thống sửa lại khen thưởng 】 【 chúc mừng người chơi đạt được ẩn dấu X1, có thể đẩy thời gian mang thai lại ba tháng 】 【 chúc mừng người chơi đạt được xử nữ X1, tạo được lạc hồng giả 】 【 chúc mừng người chơi đạt được hồi mệnh X3】 Hệ thống tri kỷ khen thưởng quá đúng lúc, Lê Sân cơ hồ vui quá mà khóc. Nàng nhớ thân thể Mạnh Trường Khác hẳn đã khỏi hẳn rồi, có thể thụ thai được rồi, lần trước hai người quá kϊƈɦ động, xong việc đều quên mất việc này. Có lẽ nàng chưa bao giờ nghĩ tới, làm một nhân vật trong trò chơi còn sẽ mang thai. 【 Lần đổi mới này công năng mang thai sẽ làm cho người chơi đạt được những trải nghiệm chân thật nhất】 Lê Sân:... Lê Sân: Ngươi chơi ta đúng không?! (?? ⊙ hả?)? Sam ┻━┻ Đang định lý luận cùng hệ thống một phen, bên ngoài Vân Liên Vân Phù bỗng nhiên vội vội vàng vàng chạy vào, thở hổn hển. "Quận, quận chúa, trong cung truyền thánh chỉ tứ hôn tới!" Lê Sân chỉ cảm thấy trong lòng lộp bộp một tiếng, một loại cảm giác quen thuộc đột nhiên sinh ra. Thì ra là thế.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]