Không ngờ như vậy mà hắn vẫn còn sống?
——
Lê Sân trở lại vương phủ, tinh thần nhẹ nhàng thanh thoát hơn rất nhiều.
Nàng không lập tức về phòng, mà thay thường phục, nhàn nhã đi dạo vài bước ở bên trong hậu viện để giải sầu.
Không thể không nói, tuy rằng vương phủ này đã là cái vỏ rỗng chỉ tồn tại trêи danh nghĩa nhưng bên trong vẫn còn vẹn nguyên, hôm nay nàng đi trong phủ phát hiện vương phủ này rất rộng.
Lê Sân đi dạo hơn nửa vương phủ, liền cảm thấy mệt.
Nghĩ đến sinh hoạt bây giờ quá thư thản, cơ năng thân thể của nàng giảm xuống toàn diện,cần phải nghỉ lại một chút.
Nàng híp mắt, một bên phỉ nhổ chính mình một bên hưởng thụ Vân Liên Vân Phù mát xa hầu hạ. Vân Đào ở sau dâng lên chén trà ấm, Lê Sân liền tiếp lấy nhấp một ngụm.
Sau đó nàng liền trở về dùng thức ăn xong ngồi xuống tiêu thực trời đã tối sầm.
“Quận chúa, người muốn tắm gội chưa ạ?”
Vân Liên ở bên người nàng hỏi.
Lê Sân vừa lúc có chút buồn ngủ, liền gật đầu đồng ý.
Sau đó lại là một loạt thời gian hưởng thụ , chờ đến khi mọi thứ đều được an bài tốt, Lê Sân đã mơ màng sắp ngủ.
Nằm trêи trêи giường, ánh nến nhàn nhạt vòng quanh.
Giữa mũi nàng quanh quẩn huân hương hòa cùng với hương ngọc lan trêи người nàng làm nàng thực nhanh an tĩnh lại, ý thức dần dần mơ hồ.
Khi nửa tỉnh nửa mê , thân thể tự nhiên mẫn cảm đến lạ thường.
Lê Sân cảm thấy, có một bàn tay thon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706359/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.