Mạnh Trường Khác là người đã bị nghẹn rất lâu rồi, một khi khai trai còn có thể nhịn xuống như thế nào nữa. Tay hắn nắm vòng eo kiều nhu doanh doanh của nữ tử dưới thân, chỉ cảm thấy sức lực bất tận, trừu động qua lại thật mạnh.
Tuy tay chân Lê Sân xụi lơ nhưng vẫn theo bản năng phối hợp cùng hắn, làm cho hắn vô thức bị rót một ngọn lửa.
Trận hoan ái này giằng co hơn một canh giờ, Lê Sân đã mệt đến một ngón tay cũng không nâng nổi dậy. Nàng đành phải ghé vào trêи ngực trần trụi của Mạnh Trường Khác, trong miệng dật ra hương thơm nhàn nhạt.
Mạnh Trường Khác thoả mãn ôm nàng, mặc tóc đen rối tung ở trêи da thịt bạch ngọc, mày xưa nay nhíu chặt hiện giờ cũng hòa hoãn không ít.Khi Lê Sân nhìn hắn , liền thấy khóe miệng phấn đạm của hắn khẽ nhếch ,mắt hắc diệu bình tĩnh nhìn nàng, cảm xúc bên trong cũng khiến cho người ta nhìn không rõ.
Nhưng từ thần sắc lười biếng của hắn hẳn là rất thỏa mãn đi.
Lê Sân xoa xoa eo, trong lòng âm thầm thở dài:
Một canh giờ này , không nghỉ ngơi chút nào thật đáng thương cho cái eo nhỏ của nàng (?_?)
Bàn tay thon dài tinh tế trêи sống lưng Lê Sân dao động qua lại, da thịt nàng phấn nộn làm cho Mạnh Trường Khác yêu thích không muốn buông tay.
“Mệt mỏi?”
Hắn ở bên tai nàng thấp thấp cười nói, trong cổ họng tràn ra âm thanh vừa thanh nhuận vừa mang theo một cỗ mị lực, khiến cho người nghe thấy nhân tâm đều ngứa ngáy, đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706340/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.