Edit:SaladRau
Khương Cảnh Văn hiển nhiên không đoán được nàng sẽ nói như vậy, trong khoảng thời gian ngắn không thể mở miệng nói.
Lê Sân vẫn đứng nguyên tại chỗ, biểu tình trên mặt ngoan ngoãn làm người khác cảm thấy những lời vừa rồi cũng không phải là nàng nói, mà là tự mình ảo giác thôi.
"...Em nói cái gì?"
Lê Sân chớp chớp mắt, đi đến trước người hắn, chóp mũi chạm vào chóp mũi hắn.
Hơi thở ái muội quanh quẩn ở quanh thân hai người, Khương Cảnh Văn theo bản năng lui một bước, dán ở trên cạnh cửa:
"Hộ sĩ Lê!"
Kéo ra khoảng cách, hắn mới nhẹ nhàng thở ra, có chút bất đắc dĩ nói,
"Tôi không nói giỡn với em."
Lê Sân gật gật đầu:
"Em cũng không nói giỡn với anh."
Khương Cảnh Văn cảm thấy não mình đau, mắt nhìn Lê Sân đến gần mình rồi, hắn nhíu mi, nhẹ để tay ở trên vai nàng.
"Lê Sân," Đôi mắt hắn ảm đạm xuống , "Đừng náo loạn, tôi biết có lẽ em đang cảm thấy chơi rất tốt nhưng với tôi sẽ là nghiêm túc."
Đôi tay Lê Sân xoa hắn, xúc cảm trơn mềm tinh tế như da của nữ sinh, mang theo lạnh lẽo.
"Vậy anh cứ nghiêm túc đi."
Nàng nhấp môi cười, đôi tay ở trước mặt hắn quơ quơ, mang theo ngữ khí giống như khoe ra .
"Anh xem, em vẫn còn độc thân nha." Nơi ban đầu nàng mang nhẫn chỉ còn lại một dấu vết nhàn nhạt , Khương Cảnh Văn bắt lấy cái tay kia, không thể tin được nói:
"Sao lại thế này?"
Rõ ràng khi nãy vừa mới nhìn thấy Vưu Tiêu , hắn còn cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706310/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.