Edit:SaladRau
Lê Sân còn có chút không an phận vặn vẹo, vật kia đã cách quần đâm vào bên trong kẽ mông nàng , nàng vẫn còn sung sướng vặn vẹo.
Lê Chiêu nhất thời dở khóc dở cười.
Dày vò một đường, sau khi xuống xe bus , bên tai Lê Chiêu đỏ ửng lan tới mặt, may mắn lúc này đang là giữa mùa hè, cho dù có chút dị thường cũng hoàn toàn không rõ ràng.
Lê Sân một chút dị thường cũng không có, nàng kéo cánh tay Lê Chiêu, trên khuôn mặt lãnh đạm xưa nay mang theo một ý cười không dễ phát hiện.
Đúng thời điểm Lê Chiêu xấu hổ , hắn rất chột dạ nhìn hướng bên người một cái, thấy Lê Sân cúi đầu cười khẽ, mi dài hơi rung, màu nước trong mắt thành sóng nhỏ vụn, ôn nhu nói không nên lời.
Lê Chiêu cảm thấy ngực mình ngừng một nhịp, ánh mắt dừng thật lâu ở trên người nàng, không có cách nào dịch chuyển.
Tựa hồ cảm nhận được hắn nhìn mình chăm chú, Lê Sân ngửa đầu, nghi hoặc nói:
"Anh, trên mặt em có cái gì sao?"
Mang theo bao hổ thẹn bị hỏi , Lê Chiêu thất thố quay đầu đi:
"Không có cái gì."
Lê Sân kéo tay hắn gần lại , không biết là cố ý hay vô tình, hai luồng cao ngất trước ngực dán vào cánh tay hắn.
"Hôm nay anh bị làm sao mà luôn cúi đầu vậy?."
Lê Sân nói, liền muốn quay đầu lại nhìn hắn. Lê Chiêu không chú ý suýt nữa đụng sát vào môi nàng.
Hắn vội vàng lui về phía sau hai bước, bất đắc dĩ nói:
"Đừng nháo."
Lê Sân thấy hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/166293/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.