Phía Nam bốn mùa như xuân, nguồn nước suối nằm ở trong Tạ Thành. Ở đó có một gia đình giàu có, hai mươi năm trước chủ nhà phạm tội mà từ quan, dọn về nơi này sinh sống; sau đó mở ra một toà tiền trang*, trong tay có đến 50 khế đất, lâu dài cũng trở thành địa chủ nổi tiếng ở Tạ Thành.
*Tiền trang: Ngân hàng của thời xưa.
Người địa chủ đó họ Đào, cũng là một người tốt bụng hiếm thấy, không khinh nam nạt nữ, cũng không cướp đoạt của bá tánh địa phương, hơn nữa mỗi khi ăn Tết phân phát cho người nghèo hoặc ăn xin một bát cháo hoặc lương khô tại chùa Tường Cát.
Vì vậy mà ông cũng xứng với danh "Đào Viên Ngoại*" mà bá tánh kính xưng, nói rằng lòng tốt của ông sẽ được đền đáp.
*Viên Ngoại: Ngày xưa gọi nhà giàu, phú hào là "viên ngoại" 員外. Tên một chức quan không chính thức của triều đình thời xưa — Tiếng gọi người giàu có nhưng không có chức vị gì.
Nhưng mấy việc "Nhân quả báo ứng" này cũng không đơn giản.
Đào Viên Ngoại có một vị thê tử và hai tiểu thiếp, trong nhà có hai trai hai gái, tất cả là bốn người con. Con thứ hai của ông là Đào Hoài Tín phong trần tuẫn lãng, thông minh hơn người, con gái cả Đào Thanh Y và con gái thứ hai Đào Thanh Thư đều là mỹ nhân, vũ nhạc không tầm thường.
Còn con trai trưởng mà vợ cả ông sinh ra, Đào Tu Viễn, tuy rằng dáng vẻ thanh cao nhã nhặn, vậy mà không hiểu sao đầu óc lại không được ổn lắm.
Mỗi khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-phu-chong-ngoc/1073036/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.