🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thật là lạnh.

Bảo Hỉ nghĩ về Giang Nam, nghĩ về thôn trang nhỏ vô danh kia, ở nơi đó cho dù là mùa đông cũng chưa từng lạnh đến như vậy. Hắn nghĩ đến trước khi hắn chưa có linh trí, tỉnh tỉnh mê mê, ngơ ngơ ngác ngác, cái gì cũng không biết.

Thế là hắn đối Nhạc Du nói: "Đi thôi."

Hai người trốn ở phía sau cây, Nhạc Du nói bọn hắn có thể đuổi theo tiến đến gần, Lan Xuyên am hiểu nhất biệt tích tiêu thanh, hai người bọn họ đã bị hắn làm pháp, cho dù là Đông Thủy cũng không thể tuỳ tiện phát giác được.

Bảo Hỉ lại chỉ nói: "Đi thôi."

Hắn chính là thượng cổ linh thạch, vạn vật chi chủ. Yêu có thể khúm núm, bởi vì nếu đã yêu nhau, liền không thấy khuất nhục. Bây giờ hắn rốt cục thấy rõ con người của Đông Thủy, mọi thứ nói là yêu, đều chỉ là lừa gạt, vậy thì cần gì phải tức giận xông vào đó mắng to, nói cái gì mà ngươi đã đáp ứng ta, chỉ thích mỗi mình ta.

Chuyện tự rước lấy nhục Bảo Hỉ làm không được, cũng bởi vì hắn rất rõ Đông Thủy cũng không di tình biệt luyến, đối Lan Xuyên bất quá là gặp sắc khởi ý, gặp dịp thì chơi.

Hắn căn bản chưa từng yêu bất luận kẻ nào.

Sớm đã biết.

Đông Thủy lưu luyến nhân gian, là bởi vì vật phàm tục chỉ thoáng qua liền mất. Nếu hoa tàn lại chờ thêm bốn mùa, nếu người đã chết thì lại chờ một trận luân hồi. Nếu như một mực có được, nẩy nở bất bại, trường sinh bất tử, như Thiên Giới

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-phach/184248/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ngọc Phách
Chương 9
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.