Bảo Hỉ bị một cái lưỡi ướt át liếm đến tỉnh.
Hơi thở của động vật, lông thô cứng quét lên khắp mặt.
Ánh mặt trời chói lòa khiến cậu nhất thời khó mà mở mắt nổi, nhưng mỗi mạch máu bên trong máu cậu lại như lạnh đến ngưng trệ.
Cậu nghe thấy dã thú gầm nhẹ, ngực bị móng của nó đè lại, sau đó là tiếng chân, sàng sạt tiếng lại gần, đứng lặng bên người cậu, che đi ánh nắng thiêu đốt chiếu tới.
Đánh mất chân nguyên Bảo Hỉ thấy ngày càng rét hơn, lông mi run rẩy hé mắt.
Lọt vào trong tầm mắt là một cái đầu sói xám cường tráng, không nhúc nhích đứng cạnh chân một người.
Là nam nhân, hình dáng bị choáng bởi ánh sáng, Bảo Hỉ nhất thời thấy không rõ dung nhan hắn, nếu không cậu đã nhận ra rằng đôi mắt của hắn như lửa mạ vàng, cùng Đông Thủy giống nhau như đúc.
Yên Phần Địa Vương.
Ngoài Thiên Môn có thú khai linh trấn thủ, thì phàm đầm là nơi kết nối duy nhất giữa Thiên Giới cùng ngoại giới, hắn có quỷ trong lòng, tự khắc sẽ lưu ý động tĩnh hàn đàm.
Huống chi lại có một đạo kim ấn giáng xuống như vậy.
Yên Phần chỉ ngón trỏ vào mi tâm Bảo Hỉ, một vòng kim mảnh đẩy ra.
Liền như có một mãnh kim nhọn tiến nhập vào đỉnh đầu, đau muốn nứt ra. Bảo Hỉ đau đớn kêu một tiếng, lại tiếp tục lâm vào hôn mê.
Yên Phần ngưng mắt -- Đông Thủy không những phong kim ấn, còn phong đến kỹ càng như vậy, là muốn khóa kín đoạn ký ức của người này?
Người này là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-phach/184244/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.