Tiếng cười phóng đại, làm cho Từ tổng quản vừa đến để báo cáo công trạng kinh hãi, rất nhanh vọt vào. Từ tổng quản khiếp sợ nhìn Trình Lân ghé vào mặt bàn cười.
Trình Lân rốt cuộc dừng cười, nói: “Từ tổng quản có chuyện gì sao?”
Từ tổng quản lúc này mới khôi phục tinh thần: “Ta đến để báo cáo với đương gia công trạng tháng này.”
Trình Lân bưng chén trà bên cạnh, thổi nhẹ hơi khói nói: “Ừ. Nói đi.”
Từ tổng quản bắt đầu báo cáo công trạng mỗi tháng một lần. Trình gia là y dược thế gia ở Long Viêm quốc, hiệu thuốc trải rộng khắp cả nước, mỗi huyện một hiệu thuốc. Bất quá, nhà thuốc chính là nằm ở Phú huyện. Bởi vậy chỉ riêng Phú huyện cũng đã có ba hiệu thuốc của Trình gia. Đương nhiên nhiều hiệu thuốc như vậy, Từ tổng quản ước chừng mỗi bản công trạng báo cáo khoảng một canh giờ.
Trình Lân buông chén trà trên tay xuống nói: “Từ tổng quản, công trạng của Phong huyện lần này không giống lần trước.”
“Đúng vậy. Doanh thu ba tháng được một ngàn lượng.”
“Trướng phòng bên kia có tra được gì không?”
“Không có. Trướng phòng đã được tra ba lượt. Không có phát hiện gì.”
Trình Lân buông mi mắt xuống, nhịp ngón tay trên bàn.Từ tổng quản biết hắn đang suy nghĩ, cũng im lặng đứng một chỗ.
Ba tháng doanh thu tổng cộng được một ngàn lượng. Lấy sự giàu có và đông đúc của Phong huyện, không có khả năng chỉ thu được một ngàn lượng. Những địa phương khác kém xa Phong huyện, đều thu được ít nhất là năm ngàn lượng. Hơn nữa, lúc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-nghech-vuong-gia-xuyen-viet-phi/1613340/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.