Edit: Lựu Đạn
Tuy là nói diễn văn nghệ nhưng người tham gia cũng đâu phải là nghệ sỹ chuyên nghiệp, huống chi cũng không để ảnh hưởng quá lớn đến học tập, giáo viên chủ nhiệm của cũng dành thời gian luyện tập, chọn ra mười bạn học biểu diễn đã là quá, chỉ là do không có thời gian luyện tâp cho nên đội hợp xướng cũng lời trước lời sau không đồng đều, miễn cưỡng cũng đi vào lỗ tai người nghe. Còn có lớp cử ra hai bạn học, đứng giữa sân khấu, giọng điệu bình bình không chút cảm xúc diễn đọc bài thoi “Tổ quốc thân yêu của tôi.”
Dù tiết mục có nhàm chán đến cỡ nào, học sinh dưới sân khấu vẫn cứ vô cùng vui vẻ, cũng là đangtrong áp lực học tập, lại trộm được nữa ngày nghỉ ngơi thư giãn, đối với họ mà nói thì là quá thỏa mãn rồi.
<<Tiếp theo là tiết mục múa “Khổng tước linh”của các bạn học sinh năm một lớp hai biễu diễn. Người múa:Tô Đào, nhạc đệm: Lăng Vân. Nào chúng ta nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh>>
Qua lời giới thiệu của MC bên dưới bắt đầu xôn xao lên.
“Còn có biễu diễn múa? Trăm năm khó gặp a!”
“Tô Đào là ai? Cái tên này có chút quen quen....”
“Ai nha, chính là người kia, bạn gai của Thẩm Mặc Trần a!”
“Đúng, đúng, tôi có biết, chính là hai người kết phường diệt trừ Diệt Tuyệt Sư Thái đó!!!”
Thẩm Mặc Trần ngồi trong phòng nghe được, chung quanh đều là âm thanh bàn luận ríu rít... Lập tức đầu đầy vạch đen,... Chỉ là đôi mắt ngọc lại không chớp mắt nhìn về trung tâm sân khấu, một tháng qua, cậu chưa từng xem Đào Tử luyện tập, trong lòng cũng không kìm được tò mò, không biết cô bé diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-nghech-va-phuc-hac-hoan-hi-tieu-oan-gia/2733238/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.