Quả đào ba thập phần buồn bực mà một lần nữa nằm hồi trên giường, lải nhải: “Này thói quen đều là từ tiểu dưỡng thành, lớn nhưng như thế nào hảo.”
“Lớn rồi nói sau.” Mẹ bé thật ra không chút nào lo lắng, “Dù sao Trần Trần cũng là con rể chúng ta.”
“Sinh, gian nan khổ cưc. Chết, được an vui! Ai biết sau này nó có phải con rể chúng ta hay không? Ngộ nhỡ nó coi trọng con giá nhà khác cùng người ta cao bay xa chạy?”
“Ai nha, sẽ không, anh đừng nhìn nó thường ngày như vậy, thái độ xa cách với Đào Tử, thật ra trong lòng nó so với người khác rát là quan tâm Đào Tử, chỉ là không biểu hiện thôi.” Mẹ Đào Tử ngáp mộtcái, giọng nói càng lúc càng nhỏ.
“Nhưng cũng không thể không ngừa phòng” Ba bé tiếp tục nghiêm túc nói cho rỏ ràng.
“Ừm...Ừm...” Trả lời anh cũng là tiếng thở đều đều của vợ mình.
Đào Tử đến lớp múa áo danh, giáp viên dạy múa là một cô giáo rất xinh đẹp, đầu tóc dài đen nhánh được búi thành một kiểu thật xinh đẹp, làn da trắng, đôi mắt to, dáng đi cũng thật mang khí chất mềm maj vô cùng đặc biệt.
Lớp múa đều thích cô giáo, đều thân thiết gọi cô là chị xinh đẹp.
Chị xinh đẹp vào tiết học đầu tiên, liếc mắt liền coi trọng Đào Tử.
Vì sao ư?
Bởi vì Đào Tử mũm mĩm, làn da trắng hồng, khuôn mặt mượt mà, thật sự như quả mật đào đầy nước ngon miệng.
Chính là do không có Thẩm Mặc Trần không ở bên cạnh, Đào Tử liền hiện nguyên hình tiểu bá vương, ô cùng hoạt bát hiếu động, một giây cũng không nhàn rỗi.
Tiết học đầu tiên của lớp múa là học dáng đứng, chi xinh đẹp trong phòng học liền làm mẫu dáng chữ T, một bên làm mẫu một bên giảng cho các bạn nhỏ, muốn đứng thẳng, ngẩng đầu, ưỡn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-nghech-va-phuc-hac-hoan-hi-tieu-oan-gia/2733008/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.