Tháng thứ hai sống ở cảng Mersing, Chương Chi Vi lấy được thẻ căn cước mới.
Leong Mei Wah.
Lương Mỹ Hoa, với thân phận là em gái Lương Thục Bảo, có giấy chứng nhận thật và hợp pháp, điều không thật duy nhất là huyết thống.
Chương Chi Vi tiếp tục sinh sống ở nơi này, chính thức làm em gái của Lương Thục Bảo. Cô không thiếu tiền, ngay buổi tối khi lấy được giấy tờ tùy thân, cô đã âm thầm cho Lương Thục Bảo một thỏi vàng coi như cảm ơn. Đối phương kinh ngạc che miệng, luôn miệng từ chối, rồi đẩy thỏi vàng về phía Chương Chi Vi, lắc đầu: “Chị không nhận được, em lấy nó từ đâu vậy?”
Chương Chi Vi tiếp tục nói dối: "Lúc bỏ trốn em đã lấy nó.”
Lương Thục Bảo nghiêm mặt: "Trộm đồ là việc không đúng, Mỹ Hoa.”
Chương Chi Vi nhìn cô bằng ánh mắt đáng thương.
Lương Thục Bảo thở dài: "Được rồi... vậy em phải nhớ, sau này không được làm như vậy, được không?”
Chương Chi Vi gật đầu thật mạnh.
“Em cầm lại đi.” Lương Thục Bảo kiên quyết không nhận: "Em còn nhỏ, sau này hay phải dùng đến tiền... Không phải em muốn đi học sao? Mỹ Hoa, em có thể cầm chỗ tiền này đi học mà.”
Chương Chi Vi ngây ngẩn nhìn chị ấy.
“Em là người có học.” Lương Thục Bảo duỗi tay, xoa cánh tay cô. Chương Chi Vi cúi đầu nhìn đôi bàn tay không còn mềm mại của chị ấy, và những vết chai trong lòng bàn tay của chị ấy. “Em đi học đi, Mỹ Hoa, đừng bó buộc mình ở trong thôn làng nhỏ bé này, em cần phải đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-lua-vang/420908/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.