⚠️ Có H
Fic không thuộc loại chú trọng vào diễn biến hấp dẫn hay kịch tính mà tập trung nhiều vào chi tiết nội tâm và ý nghĩa chính của nó hơn, cài cắm nhiều tình tiết hơn.
Vì fic là oneshot nhưng bị mình tách ra nhiều phần để edit nên có thể khó hiểu nếu đọc ngắt quãng, do đó khuyến khích bắt đầu đọc khi đã edit xong.
Kết fic sẽ có phần giải thích và phân tích. Vì sao còn có cả "phân tích"? Bởi vì phân tích ra mới thấy bộ này đỉnh cỡ nào (đối với editor) ?
???
1.
"Hứa Giai Kỳ đích thị là hồng nhan họa thủy"
Khi Đới Manh bị đẩy nhào ra giường gỗ nhỏ và chưa đủ rắn chắc của ký túc xá trung tâm, trong đầu chỉ thừa một câu nói như vậy.
"..." - Nàng đè lại hai tay Hứa Giai Kỳ đang bắt đầu lung tung kéo áo mình, mặt hơi ngửng lên - "Em không mệt sao?"
"Mệt" - Em ủi ngực nàng, sóng âm méo mó tới độ thèm ngủ song gợi cảm cực kỳ - "Nhưng muốn làm hơn"
Đoạn, những ngón tay lì lợm bắt đầu bấu víu, luồn lách trong lớp áo.
Sợi dây lý trí của Đới Manh đứt bặt - hệt trời mây Thượng Hải mấy ngày nay tuôn mưa ngắt quãng.
2.
Hứa Giai Kỳ mặc váy cưới rất đẹp, đây là chuyện từ rất lâu Đới Manh đã biết.
Bất kể năm tháng ngây ngô hay khí chất trưởng thành hôm nay đều níu người không rời mắt.
Mang máng nhớ lại năm đó, lần đầu tiên Hứa Giai Kỳ mặc váy cưới đặng để lên công diễn, điện thoại Đới Manh vẫn còn lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-da-vay-cuoi/220968/chuong-1-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.