Rời xa Kinh thành nhiều năm, bên cạnh vị hôn phu lại có thêm một nữ thư đồng.
Ta giận dữ, đến tận phủ để phân rõ phải trái, nhưng lại uống nhầm một chén trà bị bỏ thuốc.
Khi tỉnh dậy, ta thấy vị huynh trưởng nghiêm khắc, cổ hủ, luôn tuân thủ quy củ của vị hôn phu đang bị mình đè dưới thân, trên người y đầy rẫy vết đỏ mờ ám và hoang đường.
Bốn mắt nhìn nhau trong tĩnh lặng.
Ta nở nụ cười gượng, đang định nói gì đó để xoa dịu sự ngượng nghịu thì y lại đứng dậy với gương mặt không chút biểu cảm, tìm ra một dải lụa trắng. Sau đó, vẫn với gương mặt không có chút biểu cảm nào, y…
Ta kinh ngạc tột độ: "Huynh làm cái gì vậy! Ta chịu trách nhiệm! Ta chịu trách nhiệm, được chưa!!!"
Anan
Mình thật sự rất mạnh là suy nghĩ đầu tiên nảy ra khi ta nhìn thấy những dấu vết trên người Tạ Tuyết Triều.
Mình xong đời thật rồi là suy nghĩ thứ hai của ta khi Tạ Tuyết Triều mở mắt ra, nhìn thẳng vào ta với đôi mắt trong trẻo như ngọc bích đen.
Ta nuốt nước bọt.
"Huynh… Huynh nghe ta giải thích, ta cũng là người gặp họa... Ta… Ta bị người ta hạ dược… Đúng vậy! Đúng là ta bị trúng t.h.u.ố.c ở ngay trong phủ nhà họ Tạ các ngươi! Tính ra thì vị thiếu chủ là ngươi đây cũng không thể phủi tay chối bỏ..."
Giọng nói của ta càng ngày càng nhỏ vì người thanh niên ngồi dậy, không hề bộc lộ bất kỳ cảm xúc nào khác vì lời nói của ta, đôi mắt y đen láy như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-chau/4897590/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.