Sáng sớm, Du Cẩm Ngọc dẫn A Tước đến nhà của người phụ nữ giữ trẻ trong thôn rồi đi đến quán trà làm việc. Công việc này dường như đã quá quen thuộc rồi.
Nhưng Du Cẩm Ngọc hôm nay lại cảm thấy có chút không khỏe, có lẽ do tiết trời đã vào thu, không khí thay đổi nên trong người cũng mang theo chút bệnh vặt.
Trước khi đi làm Du Cẩm Ngọc đã uống chút thuốc cảm, chỉ hi vọng là bệnh không trở nặng thêm.
Hôm nay công việc mệt mỏi hơn bình thường, vì thôn nằm ở vùng đất bằng, đất tươi tốt cộng thêm khí hậu thuận lợi, vào mùa này không ít hoa thạch thảo tự nhiên bắt đầu nở.
Hoa thạch thảo màu tím nhạt, phản chiếu dưới bầu trời xanh mang theo không khí thơ mộng đến nao lòng. Không ít người trẻ vì lí do này mà lặng lội đường xa đến tận đây để chụp hình sống ảo.
Đây cũng là lúc thôn kiếm được nhiều thu nhập nhất, trà quán vốn đã nổi tiếng giờ lại nổi tiếng hơn vì ban công trên lầu hai có góc nhìn thẳng ra cánh đồng hoa, rừng và núi. Thu hút được không ít khách du lịch.
Mỗi năm vào lúc này thì Du Cẩm Ngọc đều sẽ được tăng lương. Vốn là chuyện nên vui vẻ nhưng Du Cẩm Ngọc lúc nào cũng mang nỗi lo sợ trong lòng.
Mỗi ngày trước khi đi làm cậu đều sẽ đứng trước gương chỉnh tóc thật kĩ, đổi kính mắt thành loại gọng đen, vuông vức khó nhìn, chấm thêm ít tàn nhan và nốt ruồi lên mặt.
Mỗi sáng A Tước đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-cam/3743860/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.