Du Nhẫn Phong gõ nhẹ lên cánh cửa, đây chỉ là thói quen, sau đó hắn trực tiếp đẩy cửa bước vào.
Vừa vào phòng hắn đã thấy ngay một chiếc giường cỡ lớn đặt ở giữa phòng.
Trên giường có một bọc chăn nhỏ, dưới chăn hơi phập phồng lên xuống nhẹ nhàng, dường như có thú non đang ẩn nấp bên dưới.
Giường hơi lún nhẹ xuống, âm thanh sột soạt của việc di dời chăn gối vang lên.
Du Nhẫn Phong đem chăn vén ra, để lộ gương mặt say ngủ của thiếu niên bên dưới.
Quả thật bức tranh 'Thụy Mỹ Nhân' như thế này muốn khiến trái tim con người ta rung động.
Chăn bị vén lên theo trọng lực trượt xuống khỏi cơ thể thiếu niên. Vốn là dung mạo non nớt trong sáng tựa bạch liên, nhưng ẩn phía dưới lại là cơ thể tràn ngập vết tích bị đàn ông xâm phạm.
Du Nhẫn Phong vuốt ve cổ cậu, nơi có phần băng gạc quấn lại kỹ lưỡng. Ai có thể ngờ được dưới lớp băng này là dấu răng sâu đến mức nào.
Dường như cảm nhận được hơi thở bên cạnh, tiểu mỹ nhân vốn đang say ngủ lại từ từ mở mắt.
Ánh mắt mơ màng chớp vài cái, ngơ ngác một lúc mới có thể thích nghi được với ánh sáng trong phòng.
"Dậy rồi sao?" Du Nhẫn Phong bên cạnh khẽ thì thầm như đang tâm sự.
Du Cẩm Ngọc dần tỉnh táo, nhìn sang hắn nhưng cũng chỉ liếc nhìn, không trả lời.
Du Nhẫn Phong cũng không để tâm chút tâm tình cau có khi mới ngủ dậy của thiếu niên.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-cam/3620160/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.