Nắng sáng ấm áp rải rác khắp thành phố GH, trời quang mây tạnh, đẹp đẽ vô cùng. Lòng nặng trĩu, tâm trống rỗng khiến mọi thứ nó làm đều không mấy thuận lợi. Cảm thấy thời tiết cũng không còn đẹp nữa. Nó chuẩn bị cặp sách đến trường lòng cứ man mác buồn bã.
Sáng nay, vừa thức dậy nó liền vội đi khỏi phòng tìm cô. Kết quả chẳng thấy người đâu, chỉ thấy một tờ giấy ghi chú được dán bên cạnh quyển tiểu thuyết. Cô có việc gấp nên rời đi từ sớm rồi.
Cô sẽ không còn để ý tới nó? Thậm chí ghê tởm nó?
- Không không....cô sẽ không làm vậy đâu! - Nó cười nhạt, cố tự an ủi bản thân.
Nó đến trường, trời càng nắng đẹp mà lòng nó chẳng vui nổi. Tiết đầu là của cô thì phải.....
Nó chờ đợi, chờ để được nhìn thấy cô nhưng đến khi giáo viên bước vào lớp thì đó không phải là cô mà là một giáo viên khác.
- ?
Nó không thể dấu được sự thất vọng. Cả buổi học đó coi như gió lướt qua đầu nó, chẳng đọng lại tí nào. Tiếng trống tan trường vang lên, nó chỉ chờ thế liền ra khỏi lớp tiến thẳng đến cuối dãy hiệu bộ, nơi người nó đang trông ngóng có lẽ đang ở đó.
Đứng trước cửa, không biết nên hành động ra sao. Còn chưa tìm được lí do đến gặp cô nữa! Nó đứng đó một lúc khá lâu, một giáo viên thấy vậy bèn đi về phía nó.
- Em tìm cô Châu sao? - Chưa đến gần nó vị giáo viên ấy đã lên tiếng.
- Vâng ạ, em đến tìm cô ấy!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-a-em-khong-don-phuong/911418/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.