Hai người Tư Nhiên và Gia Minh đã đến trước cửa bệnh viện. Nhìn cánh cửa phía trước, Tư Nhiên nắm chặt lấy tay Gia Minh, không muốn bước vào.
Gia Minh để ý thấy điều đó, cậu biết tại sao Tư Nhiên lại như thế và hơn ai hết Gia Minh cũng không muốn chia tay Tư Nhiên.
Giây phút này, Gia Minh hiểu rõ đây rất có thể là lần cuối cùng họ gặp lại nhau.
-Dù biết sống chết là ý trời, không thể nào cưỡng cầu nhưng mà, Tư Nhiên còn rất trẻ, tại sao lại bắt cậu ấy phải chịu những chuyện như thế chứ.
"Chúng ta phải chia tay rồi sao?"
Nghe tiếng Tư Nhiên, Gia Minh lập tức nhìn cậu. Tư Nhiên cũng nhìn Gia Minh, miệng nở một nụ cười thật tươi, nói nhẹ tênh: "Chắc chúng ta sẽ không thể gặp nhau nữa rồi!..."
-Rõ ràng là đang cười nhưng lại khiến người ta đau lòng đến muốn khóc. Tư Nhiên à, sao cậu lại có thể lạc quan như thế? Ông trời bất công với cậu như vậy, sao cậu lại trông chẳng có gì oán trách thế?..."
Tuy Gia Minh im lặng nhưng ánh mắt đượm buồn của cậu đã nói lên tất cả.
"Cảm ơn cậu nhé A Minh! Cảm ơn vì cậu đã dẫn tớ đi chơi, cảm ơn vì cậu đã lắng nghe tớ, cảm ơn cậu,... Hức, cảm ơn cậu đã ở bên tớ ngày hôm nay..."
Nước mắt Tư Nhiên rơi lã chả. Tình bạn của họ tốt đẹp như thế, vì sao bắt đầu nhanh, kết thúc cũng nhanh.
Gia Minh không nói không rằng ôm lấy Tư Nhiên, cố nén nước mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-mat-nhin-trang-tan/2802759/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.