Hai ngày sau.
Chầm chậm mở mắt ra, nhìn trần nhà xa lạ, Gia Minh có chút hoang mang. Đợi khi mọi vật đều hiện rõ ra, Gia Minh mới biết mình đang ở trong bệnh viện.
-Xem ra Tư Nhiên đã thành công báo cho thầy giáo.
Gia Minh chống tay, định ngồi dậy thì phát hiện có người bên cạnh. Thì ra đó là Tư Nhiên đang ngủ gục bên giường bệnh Gia Minh.
Nhìn Tư Nhiên đang im lặng ngủ, Gia Minh cảm thấy vừa đau lòng vừa có chút hạnh phúc. Nhẹ nhàng đưa tay vuốt tóc Tư Nhiên, có vẻ Tư Nhiên cảm nhận được động tĩnh liền mở mắt ra.
Thấy Gia Minh đã tỉnh, Tư Nhiên vô cùng ngạc nhiên, cậu vui mừng nhào tới ôm chầm lấy Gia Minh.
"Cuối cùng cậu cũng tỉnh rồi! Thật may quá đi!"
Dù bị Tư Nhiên đè vào vết thương hơi đau nhưng Gia Minh không nói ra, cậu dựa đầu vào vai Tư Nhiên, trong giọng nói hiện rõ sự vui vẻ: "Ừ, tớ tỉnh rồi. Xin lỗi vì đã làm cậu lo lắng."
"Không được, cậu ngồi yên đây. Tớ phải đi gọi bác sĩ!"
Dứt lời, không để Gia Minh nói gì thì Tư Nhiên đã chạy đi mất. Ít phút sau, cô chủ nhiệm và bác sĩ đã tới.
Sau một vài bước kiểm tra, bác sĩ mỉm cười, quay sang nói với cô chủ nhiệm: "Bệnh nhân đã không sao rồi. Chỉ cần tịnh dưỡng, uống thuốc và ăn uống đầy đủ, tầm ba ngày nữa là có thể xuất viện!"
Cô chủ nhiệm cúi đầu cảm ơn bác sĩ.
"Cảm ơn bác sĩ nhiều lắm!"
"Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-mat-nhin-trang-tan/2802757/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.