Chiều hôm đó, thay vì đi thẳng về nhà Tư Nhiên như mọi khi, Gia Minh đột nhiên đề nghị: "Tư Nhiên, đi theo tớ đi."
Tư Nhiên kinh ngạc hỏi: "Đi đâu?"
Gia Minh không trả lời mà chỉ ra hiệu nhanh lên rồi đạp xe đi. Dù rất thắc mắc nhưng Tư Nhiên vẫn nhanh chóng đạp xe theo sau.
Đạp xe đến một *bờ kè Gia Minh bỗng dừng lại, leo xuống dắt bộ.
*Bờ kè: Một dạng công trình bảo vệ bờ sông, bờ biển khỏi tác động xói lở gây ra bởi dòng chảy và sóng.
Tư Nhiên thấy vậy cũng nối gót theo sau. Đi một đoạn, Gia Minh dừng lại bên cạnh một lan can, quay đầu gọi Tư Nhiên: "Tư Nhiên."
Dựng xe gần đó, Tư Nhiên lập tức chạy đến. Không thể kìm chế sự tò mò được nữa, cậu hỏi ngay: "Cậu đưa tớ đến đây làm gì..."
Không để Tư Nhiên nói dứt câu, cảnh tượng trước mắt đã khiến Tư Nhiên trầm trồ đến ngây người.
Gia Minh đứng bên cạnh, khẽ mỉm cười, dịu dàng hỏi: "Cậu thấy sao, có đẹp không?"
Hiện ra trước mắt Tư Nhiên là đường chân trời nơi có mặt trời buổi cuối ngày, đỏ rực như một quả cầu lửa. Toả ra ánh sáng rực rỡ điểm lên bầu trời những màu sắc mới, vàng pha với cam, tím rồi hồng, tạo nên một buổi trình diễn màu sắc hài hoà.
Ánh mặt trời ấy chiếu lên mọi vật xung quanh, khiến mặt nước vốn tĩnh lặng đôi khi xuất hiện vài gợn sóng như được khoác một màu áo mới, trở nên lấp lánh, lung linh đến chói mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-mat-nhin-trang-tan/2802750/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.