Xem xong bảng điểm, Tư Nhiên hào hứng đi tìm Gia Minh. Vẫn gốc thư viện quen thuộc, Tư Nhiên nhanh chóng đi đến, gọi nhỏ: “A Minh.”
Gia Minh ngẩng đầu lên, hỏi: “Sao?”
Ngồi xuống đối diện Gia Minh, Tư Nhiên vui vẻ khoe: “Nhờ cậu chỉ dạy mà lần này thi tớ vào được hạng mười một á!”
“Tớ chỉ là một phần thôi, quan trọng nhất vẫn là sự kiên trì chăm chỉ của cậu.”
Tư Nhiên mỉm cười, nói đến chuyện chính: “A Minh à, mai là cuối tuần rồi đó.”
Hiểu được Tư Nhiên đang nhắc đến chuyện gì, Gia Minh đóng sách lại, chống cằm nhìn Tư Nhiên hỏi: “Vậy cậu định làm gì đây?”
“Chúng ta đi vào chủ nhật nhé. Thứ bảy để tớ suy nghĩ rồi khảo sát.”
“Khảo sát?” Gia Minh bày ra vẻ mặt khó hiểu.
Thấy Gia Minh như thế, Tư Nhiên bèn tỏ vẻ bí ẩn bảo: “Cậu nói rồi nhé, cả hôm đó cậu là do tớ quyết định nên đương nhiên tớ phải có thời gian chuẩn bị chứ. Còn chuẩn bị gì thì bí mật!”
Sáng chủ nhật, dù đường tới nhà Tư Nhiên chưa đầy mười phút nhưng Gia Minh từ bảy rưỡi đã xuất phát.
Đúng như mong muốn, trước tám giờ Gia Minh đã có mặt trước nhà Tư Nhiên. Gia Minh đưa tay bấm chuông cửa, chờ một lúc, Tư Nhiên đã nhanh chóng ra mở cửa.
Thấy Gia Minh, Tư Nhiên tỏ ra ngạc nhiên hỏi: “Sao cậu tới sớm thế?”
Gia Minh sờ cổ, đáp: “Tớ muốn gặp cậu sớm đó mà.”
Tư Nhiên mỉm cười, vui vẻ mở cửa để Gia Minh vào nhà. Nhìn một vòng không thấy bố mẹ Tư Nhiên đâu, Gia Minh liền hỏi: “Bác trai, bác gái đâu rồi?”
“Bố tớ đi công tác, còn mẹ tớ thì có công việc đột xuất. Chắc tối mới về. À, cậu ngồi đây chờ tớ, tớ đi lấy cái này cho cậu!”
Dù không hiểu Tư Nhiên muốn làm gì nhưng Gia Minh vẫn ngoan ngoãn ngồi xuống chờ. Ít phút sau, Tư Nhiên từ trong phòng đi ra, hai tay còn cầm theo hai chiếc áo trắng, chính giữ có hai cây cổ thụ giống nhau.
Nhìn hai chiếc áo rồi nhìn gương mặt đắc chí, đầy mong chờ của Tư Nhiên, Gia Minh đã hiểu được ý muốn của Tư Nhiên.
“Cậu muốn chúng ta mặc đồ đôi sao?”
Tư Nhiên lập tức gật đầu, bảo: “Tớ đã căn cứ vào áo đồng phục cậu mặc ở trường rồi mua, đừng lo sẽ không chật đâu!”
Tuy có chút không thích ứng kịp nhưng vì lời hứa với và không muốn Tư Nhiên thất vọng nên Gia Minh đã đồng ý: “Được, tớ sẽ mặc.”
“Đây, cậu vào nhà vệ sinh thay đi. A Minh đúng là tốt nhất!”
Nhìn Gia Minh mặc chiếc áo mình chọn, Tư Nhiên vui vẻ chạy tới khoác tay Gia Minh, khen: “A Minh đẹp trai thật đó!”
Gia Minh nghe vậy thì mỉm cười, đưa tay nhéo má Tư Nhiên, dịu dàng nói: “Cậu cũng đẹp lắm.”
Được Gia Minh khen, Tư Nhiên có chút ngại ngùng vội vàng đổi chủ đề: “Được, được rồi chúng ta cùng tới rạp chiếu phim thôi, không là trễ giờ đó!”
Để ý thấy tai Tư Nhiên đang đỏ lên, Gia Minh bất giác nghĩ.
-Đúng là đáng yêu.
Đến rạp chiếu phim, thấy Tư Nhiên mua bắp nước, Gia Minh liền chủ động cầm. Nhìn bảng chiếu phim, Tư Nhiên quay đầu hỏi Gia Minh: "Chúng ta nên xem phim gì giờ? Phim khoa học viễn tưởng hay phim ma?"
Gia Minh suy nghĩ một lát, trả lời: "Cậu chọn đi."
Tư Nhiên băn khoăn, đáp: "Tớ cũng không biết nữa. Hay là phim viễn tưởng đi."
Nhìn Tư Nhiên, Gia Minh dư sức đoán được Tư Nhiên đang nghĩ gì. Tư Nhiên chọn phim viễn tưởng vì nghĩ cậu thích khoa học. Còn lý do Gia Minh chọn phim ma là vì lúc đứng chờ mua bắp, Tư Nhiên đã đứng trước tấm quảng cáo phim ma, xem với ánh mắt rất thích thú.
Và đúng những gì Gia Minh dự đoán, vừa nghe Gia Minh chọn phim ma, Tư Nhiên đã lập tức đồng ý mà không hề do dự.
Vào xem phim, tới phân cảnh một ma nữ xuất hiện hù nhân vật chính, vì đã đoán trước được nên Gia Minh không có chút gì bất ngờ. Quay sang nhìn Tư Nhiên, vẻ mặt rõ là đang hồi hộp phấn khích nhưng người lại run, nhìn quá vẻ ấy, Gia Minh không biết nên nói gì.
-Cậu ấy sợ nhưng vẫn thích xem, đúng là kì lạ.
Gia Minh thở ra một hơi khẽ đưa tay nắm lấy bàn tay đang run của Tư Nhiên. Cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay Gia Minh, cả người Tư Nhiên bỗng dưng hết cảm thấy sợ.
Kết thúc bộ phim, đi ra ngoài, Gia Minh tò mò hỏi: "Giờ chúng ta làm gì tiếp đây?"
Tư Nhiên cười tươi, phấn khích nói: "Tiếp theo chúng ta sẽ đến công viên giải trí!"
Hai người cùng đến công viên giải trí, hết chơi tàu lượn siêu tốc lại chuyển sang chơi xe điện đụng. Chơi hết trò này đến trò khác, chơi mãi đến gần tối Gia Minh và Tư Nhiên mới dừng lại.
Đi phía sau Tư Nhiên, Gia Minh đột nhiên đưa tay nắm lấy tay Tư Nhiên. Khác với suy nghĩ của Gia Minh, Tư Nhiên lần này không hề ngại ngùng bỏ tay cậu ra mà còn vui vẻ nắm chặt lấy.
Gia Minh thấy vậy thì tò mò hỏi: "Hôm nay Nhiên Nhiên muốn công khai với cả thế giới tớ là của cậu sao?"
Tư Nhiên bỗng dừng bước, quay đầu nhìn Gia Minh, nở một nụ cười, hỏi một câu hỏi khác: "Hôm nay cậu đi với tớ có vui không?"
"Nói thiệt thì tớ không quen đi tới mấy nơi này lắm."
Nghe vậy, gương mặt Tư Nhiên thoáng qua một nét buồn. "Vậy à."
Thấy Tư Nhiên thất vọng, Gia Minh nói tiếp: "Đúng là thật sự có không quen nhưng dù có không quen thì chỉ cần được đi với cậu, tớ đi đâu cũng được... Tư Nhiên à, hôm nay đi với cậu tớ rất vui, thật sự đó."
Nhìn ánh mắt chân thành của Gia Minh, Tư Nhiên không biết nên đáp lại như thế nào. Thấy Tư Nhiên ngây người, Gia Minh đột nhiên cầm tay Tư Nhiên, nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay cậu.
Bất ngờ trước hành động đột ngột của Gia Minh, mặt Tư Nhiên lập tức đỏ bừng. Với gương mặt vừa quyến rũ vừa chân thành, Gia Minh nhỏ giọng nói: "Cảm ơn người yêu của tớ vì ngày hôm nay nhé."
"Thình thịch, thình thịch!"
Trái tim đúng là không thể nói dối, đứng trước người con trai mình yêu Tư Nhiên hoàn toàn gục ngã. Cậu phòng má, đưa tay nhào đến ôm lấy Gia Minh.
"Sao tớ lại thích cậu thế không biết!"
"Hihi... Tớ cũng thích Nhiên Nhiên nhiều lắm."
Dưới ánh đèn lung linh của công viên giải trí, hai người Gia Minh và Tư Nhiên vui vẻ ôm lấy nhau. Trong ánh mắt họ ngoài đối phương ra toàn bộ đều là tình yêu cả hai dành cho nhau.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]