Nửa đêm nửa hôm, Dung Thâm còn đang ngủ, đột nhiên lại nhận được điện thoại của Mạc Thiệu Khiêm, vẫn còn chưa tỉnh hẳn, đã nghe thấy câu như thế này.
Anh ấy nhất thời còn tưởng mình điên rồi.
Lập tức lấy điện thoại đang ở bên tai ra nhìn, là sáng sớm, không sai mà.
“Nửa đêm nửa hôm, cậu muốn tìm ai?”
Đầu kia điện thoại trầm mặc hồi lâu, mới khàn giọng nói: “Đồng Khiết.”
“Gì cơ?”
Dung Thâm nghe thấy lời này thì tất cả sự buồn ngủ liền bay biến hết.
“Tôi không nghe nhầm đấy chứ? Cậu nói gì cơ? Cậu muốn tìm Đồng Khiết á?”
Mạc Thiệu Khiêm: “Ừ.”
Anh muốn tìm Đồng Khiết.
Lần này đến lượt Dung Thâm hỗn loạn, “Cậu tìm cô ấy làm gì?”
Nếu anh ấy nhớ không nhầm thì cái người này lúc trước chẳng phải bảo ly hôn thì tốt sao, ly hôn rồi thì chẳng dính líu gì đến cô nữa sao? Giờ sao lại vội vàng tìm cô về vậy.
Điện thoại bên kia trầm mặc, hồi lâu sau mới nói: “Hôm nay tôi gặp Hứa Nguyệt. Cô ấy nói Đồng Khiết nhảy xuống biển tự sát rồi. Tôi muốn tìm Đồng Khiết về, bảo cô ấy… đừng có đùa kiểu ngu xuẩn như vậy nữa. Tôi sẽ không để bụng.”
“Gì cơ? Hứa Nguyệt nói Đồng Khiết tự sát á?” Dung Thâm đang định nói ra trò đùa quốc tế gì đó thì giây tiếp theo lại chợt nghĩ đến, với tính cách của Hứa Nguyệt thì chắc chắn không phải là người có thể lấy chuyện tính mạng ra đùa, chưa nói đến việc này còn liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-lai-hoa-hu-vo/3392273/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.