“Thiệu Khiêm? Anh nói gì cơ?”
Đồng Tinh Nguyệt có chút không dám tin vào những gì vừa nghe thấy.
Đồng Khiết?
Buổi tối muộn rồi anh còn lái xe đường xa đến đây không phải để thăm cô ta mà là vì Đồng Khiết, vì để tìm Đồng Khiết?
Thấy Đồng Tinh Nguyệt không cho anh đáp án anh muốn, Mạc Thiệu Khiêm đi tới phòng khách.
Phòng khách không có ai.
Nhà họ Mạc có ba phòng, một phòng ngủ chính, một phòng ngủ phụ, căn phòng còn lại…
Thấy Mạc Thiệu Khiêm dừng bước ở trước cửa phòng, Đồng Tinh Nguyệt vội vàng nói: “Thiệu Khiêm, đây là phòng quần áo của em, anh muốn vào xem à?”
Mạc Thiệu Khiêm không trả lời, mà nhìn cô ta, nói: “Tinh Nguyệt, nhà em có ba gian phòng.”
Đồng Tinh Nguyệt không hiểu, còn tưởng anh đang hỏi, liền gật đầu.
“Đúng vậy.”
Đúng là có ba gian phòng.
Ánh mắt Mạc Thiệu Khiêm càng sâu hơn, “Một gian bố mẹ em ở, một gian em ở, gian cuối cùng, bị em biến thành phòng để quần áo, đúng không?”
Đồng Tinh Nguyệt vẫn chưa hiểu anh muốn nói gì, “Đúng, Thiệu Khiêm, sao thế?”
Sắc mặt Mạc Thiệu Khiêm càng ngày càng xấu, từng từ từng chữ nói: “Vậy Đồng Khiết mà trở về thì sẽ ở đâu?”
Hồi còn nhỏ, bố mẹ cãi nhau, cứ hễ bố chọc mẹ giận thì mẹ sẽ thu dọn hành lý về nhà mẹ đẻ.
Dù là gia đình khác thì anh tin là cũng sẽ giống vậy.
Bên nữ tủi thân sẽ về nhà là đạo lý trước nay chưa từng thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-lai-hoa-hu-vo/3392272/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.