Mạc Thiệu Khiêm cuối cùng vẫn không về nhà họ Mạc.
Điện thoại bố Mạc mẹ Mạc gọi tới anh cũng cúp máy hết.
Anh và Đồng Khiết đã ly hôn rồi, đây là sự thật không thể chối cãi, huống hồ người đề nghị ly hôn trước là cô ấy.
Anh không thể đưa cô con dâu khiến bố mẹ hài lòng này về nhà được nữa.
Mấy hôm nay, người duy nhất mà anh bằng lòng gặp là Đồng Tinh Nguyệt.
Không còn sự ràng buộc không được gặp nhau, Tinh Nguyệt một ngày mấy lần gọi điện thoại cho anh, hẹn anh cùng ra ngoài.
Có lúc là tản bộ, có lúc là ăn cơm, có lúc là đến những nơi trước kia từng đến để ôn lại kỷ niệm.
Tất cả dường như đều quay về trước kia.
Nhưng, đó cũng chỉ là… dường như.
“Thiệu Khiêm, Thiệu Khiêm…”
Nhà hàng Tây lãng mạn với ánh nến lung linh, bên tai truyền đến tiếng gọi dịu dàng, mạch suy nghĩ của Mạc Thiệu khiêm đột nhiên được kéo về, anh nhìn Đồng Tinh Nguyệt: “Hử? Sao thế?”
Đồng Tinh Nguyệt cắn môi, muốn nói lại thôi.
Cuối cùng, cô ta vẫn không kiềm được mà nói: “Thiệu Khiêm, có phải anh có tâm sự gì không?”
Những ngày này, tuy họ luôn ở bên nhau nhưng cô ta lại cảm thấy sự chú ý của anh chưa từng tập trung trên người cô ta.
Rất nhiều lúc cô ta cảm thấy trái tim của anh không ở đây.
Hình như… anh đang nghĩ về người nào khác.
Mạc Thiệu Khiêm sững người trong khoảnh khắc, giây tiếp theo trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-lai-hoa-hu-vo/3392264/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.