Đôi chân cô không còn chút sức lực để duy chuyển cứ đứng như vậy một lúc lâu. Vương Dịch Thành bước tới sau lưng cô:
- Đã quay về còn muốn trốn tránh anh sao?
Lâm Giai Ý cố gắng bình tĩnh xoay người lại đối diện với anh:
- Chào anh! Lâu rồi không gặp!
Vương Dịch Thành nhìn cô:
- Từ khi nào chúng ta lại xa lạ đến như vậy?
Lâm Giai Ý khẽ cười lãng tránh câu hỏi của Vương Dịch Thành:
- Nếu không có việc gì tôi xin phép đi trước tôi đang gấp.
Thoạt bước đi thì cổ tay cô bị Vương Dịch Thành nắm lại:
- Chúng ta cần nói chuyện rõ ràng đã!
Lâm Giai Ý vừa lo cho Bội Nhi vừa muốn tránh mặt Vương Dịch Thành ngày lúc này nên cô đành nói:
- Giữa chúng ta không còn gì để nói cả, tôi xin phép…
Nói rồi cô dằn tay ra khỏi tay anh rồi nhanh chóng rời đi, Vương Dịch Thành định đi theo cô nhưng Tô Đình Đình gọi đến nên đành trở về phòng bệnh của ông.
Tối hôm đó Vương Dịch Thành tìm đến nhà Tiểu Mỹ để mong gặp được Lâm Giai Ý nhưng cô không có ở đó. Vương Dịch Thành thuyết phục mãi cuối cùng cô cũng chịu chỉ ra nơi ở của Lâm Giai Ý.
Ở nhà Lâm Giai Ý vừa dỗ được Bội Nhi vào giấc ngủ, trong lòng có một số bộn bề. Lần này trở lại đây cô không mong cầu được trở lại ở cạnh Vương Dịch Thành, chỉ mong cuộc sống của hai mẹ con cô được bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-lai-de-yeu-em/3392361/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.