Chiều hôm đó Lâm Giai Ý muốn tạo bất ngờ cho Lâm gia nên đã không báo trước mà bế Bội Nhi về đó. Châu Hoa đang làm bữa tối trong bếp nghe ngoài cửa có tiếng gõ cửa dồn dập, có chút khó chịu nhưng cũng ra mở cửa. Vừa mở cửa ra Lâm Giai Ý đã đứng đó tươi cười nhìn bà. Vết nhăn trên trán giãn ra, bà vui mừng lao tới ôm Lâm Giai Ý vào lòng:
- Cuối cùng cháu cũng chịu về rồi, thím nhớ cháu quá…
Sao đó bà vội kéo cô vào nhà mà không để ý để bé con dễ thương trên tay cô, bà nói to vọng lên phòng:
- Ông à! Tiểu Ý về rồi này!!
Nghe Tiểu Ý về, Lâm Mặc bỏ công việc đang làm dỡ mà vội vàng chạy xuống sau đó không kìm được mà ôm cô vào lòng. Lâm Giai Ý xúc động mà rơi nước mắt, Lâm Mặc rưng rưng nước mắt:
- Thời gian qua cháu sống có tốt không?
Lâm Giai Ý gật đầu:
- Cháu sống rất tốt ạ! Cháu nhớ mọi người lắm.
Châu Hoa mỉm cười:
- Mọi người ai cũng mong cháu trở về hết đấy.
Nãy giờ hai người mới để ý đến đứa bé mà Lâm Giai Ý đang bế trên tay, Châu Hoa ngờ vực hỏi:
- Đứa bé này là ……?
Lâm Giai Ý không ngần ngại trả lời:
- Đây là Bội Nhi, là con gái của cháu là cháu ngoại của hai người đấy ạ.
Lâm Mặc bất ngờ:
- Cháu nói đây là…là con của cháu sao?
Lâm Giai Ý nói toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-lai-de-yeu-em/3392360/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.