Nguyệt Liên nghiêng người chống má nghe Hi Hoa nói. Hi Hoa thu một đám hoa khô vào tay rồi nói:
"Còn đây là ngươi khi làm quỷ vương. Không biết tên mình là gì, không biết mình sinh ra từ đâu, không biết mình lớn lên bằng cách nào. Mỗi buổi sáng ngủ dậy lên chính điện nhìn chúng quỷ ngày ngày cãi vả, đòi đánh, đòi chém, đòi giết, 7749 câu chuyện thương tâm không rõ ngọn ngành, buổi trưa ăn những món đầy vị trần gian dung tục chứ không phải những món mà mình thích, lại nghe chúng quỷ cãi nhau về việc ta có mười người vợ, ta có tiền bạc giàu sang. Ăn xong lại đi ngồi xem một đống bản đồ địa lợi chúng dâng lên đòi ngươi phải dành lại, ngươi coi đến tối mù, rồi lại đi ăn. Rồi đến mật thất hoàn thành cái trận pháp do tên Tịch Nhan đề ra tới khuya lắc khuya lơ. Vì không có thời gian nghỉ, cơn đau tim lại dày vò ngươi một đêm, may mắn chợp mắt được một tí, thì trời sáng, quay về quy trình cũ. Đến cả khi ngươi muốn tiến quân đánh để lấy cái phần gọi là bị cướp mất trong miệng chúng, ngươi cũng phải tự thân vác đao đi chinh chiến chỉ đạo. Tướng của ngươi ở nhà lại bắt đầu kiếm việc cho ngươi làm."
Nguyệt Liên nhìn những cánh hoa bị Hi Hoa lần lượt thả trôi, hắn thê thảm như vậy sao?
"Vậy thì lấy cương vị là một người sánh vai Phong Hiên này, ngươi thấy ngươi làm Đế long hay là Quỷ vương sẽ thoải mái sống đúng như mình hơn."
"Đế Long."
Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-dau-nhin-hoa-roi-trang-khuat/2686255/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.