Cả người có chút ê ẩm, Hi Hoa lau máu ở khóe miệng, bóng đen kia liền lao đến giữ lấy Hi Hoa. Nguyệt Liên sợ bóng đen kia làm hại Hi Hoa liền xông đến kéo y về phía mình, bóng đen kia hừ một tiếng liền giành lại, hai ánh mắt đầy tia sét trừng nhau, Hi Hoa ho một tiếng mới lên giọng.
"Đủ rồi."
"Ngươi là ai?". Nguyệt Liên nâng mắt lạnh lùng nhìn. Kẻ kia cũng khoanh tay giống hắn hừ một tiếng không trả lời.
"Ngươi!"
Hi Hoa vội đưa tay cản Nguyệt Liên lại, sau lại hướng bóng đen kia nhìn. Bóng đen khẽ thở ra, chậm rãi đưa tay lên lau vết máu ở khóe miệng Hi Hoa cực kì ôn nhu và thận trọng nhưng máu chưa sạch mà mặt Hi Hoa lại thêm dính bột đen, bóng đen kia liền dừng hành động đứng ngẩn người. Hi Hoa cười nhẹ đưa tay đỉnh một cái lên trán bóng đen, lập tức bột đen liền bay sạch, chỉ chừa lại một thân ảnh người phát ra kim quang, ngũ quan đầy đủ giương mắt nhìn Hi Hoa đầy yêu chiều. Nguyệt Liên giật mình lùi lại, kẻ trước mặt vì sao lại giống hắn như vậy.
"Ta cứ nghĩ ngươi vẫn còn ở mật thất, vì sao lại ở nơi này?"
Thần long một lần nữa đưa tay lau vết dơ trên mặt Hi Hoa nói: "Ta với tiên thể đã rời nhau rất lâu rồi. Lần này tình thế nguy hiểm, ta không thể để" ta "bị ma khí của trận pháp ăn mòn, chỉ đành thay thế vào đây trấn một mắt, trận pháp này trong thời gian sẽ không thể nào phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoanh-dau-nhin-hoa-roi-trang-khuat/2686253/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.