La Ngữ Tịch thức giấc thì đã qua chín giờ, chỗ bên cạnh sớm đã không còn vương lại hơi ấm. Tối qua khóc quá nhiều, sáng ra hai mắt cô đã sưng lên nặng trĩu. Giữa lúc La Ngữ Tịch còn đang loay hoay xuống giường, Hạc Tư Đằng bỗng từ ngoài mở cửa bước vào. Anh đi thẳng đến cạnh giường, hất chăn qua một bên để cô dễ dàng di chuyển. La Ngữ Tịch dùng đầu gối đi trên đệm, đến gần Hạc Tư Đằng, anh liền giơ tay đỡ lấy người cô. Xỏ dép lê, La Ngữ Tịch lạch bạch bước vào nhà tắm, Hạc Tư Đằng bám dính lấy cô nửa bước cũng không tách rời. Ngay khi vừa mở cửa, va ngay vào mắt La Ngữ Tịch là nền sàn nhà tắm đã được lót thảm chống trơn. Trái tim cô bất giác rung lên, nhưng song song là sự lo lắng không rõ lý do. Đứng trước bồn rửa mặt, Hạc Tư Đằng giúp cô lấy kem đánh răng ra bàn chải, rót sẵn nước vào ly để súc miệng, đầu tóc chưa chải của cô cũng được anh vuốt gọn buộc lên. La Ngữ Tịch nhất thời không thoải mái trước sự chăm sóc quá nhiệt tình của Hạc Tư Đằng, khi nhìn vào gương còn bắt gặp tầm mắt của anh dán chặt trên mặt cô. "Tịch." Hạc Tư Đằng khẽ gọi, La Ngữ Tịch mải nghĩ ngợi mà có hơi giật mình, cô xoay đầu qua nhìn anh, miệng vẫn còn đầy bọt không tiện nói, chỉ có thể nhướng chân mày ra dấu. Nét mặt Hạc Tư Đằng có chút trầm ngâm, từ tốn tiếp lời: "Bốn giờ chiều nay chúng ta có chuyến bay." La Ngữ Tịch nhổ bọt kem trong miệng ra bồn, súc nước sạch xong sau đó mới lên tiếng hỏi lại: "Công tác đột xuất à?" Hạc Tư Đằng muốn nói chuyện đi hưởng tuần trăng mật, nhưng sợ La Ngữ Tịch không đồng ý nên đành hùa theo che giấu: "Ừm, chắc đi khoảng một tuần." "Ờ." La Ngữ Tịch đáp một tiếng, sau đó lắc nhẹ đầu ra hiệu: "Ra ngoài." Tâm trí đang lơ mơ, Hạc Tư Đằng chưa kịp suy nghĩ đã bật ra hỏi: "Em muốn đi vệ sinh à? Tôi giúp em đi." "..." La Ngữ Tịch sững người mất mấy giấy, nghĩ tới nghĩ lui không cách nào chấp nhận được con người của Hạc Tư Đằng lúc này. "Xoay mặt ra cửa." Cô ngoắc tay yêu cầu. Hạc Tư Đằng thành thật làm theo lời La Ngữ Tịch bảo. Anh đứng quay người lại, cô liền không chút chần chừ bỏ dép đạp thẳng vào mông anh đẩy ra ngoài, sau đó thẳng tay đóng cửa.1 Không kịp đề phòng lại bị tấn công từ phía sau, Hạc Tư Đằng suýt chút ngã nhào ra mặt sàn phía trước. Đến khi cánh cửa nhà tắm đóng sầm lại, biểu cảm Hạc Tư Đằng vẫn chưa hết khỏi hoang mang. Ăn sáng xong, cả hai ra ngoài đi mua đồ dùng cần thiết. Lúc bước ra khỏi nhà, một tay Hạc Tư Đằng giữ cửa cho La Ngữ Tịch, một tay chợt giơ ra chờ đợi. Trong lòng La Ngữ Tịch nảy sinh không ít cảm xúc hỗn tạp, nhưng cuối cùng lý trí lại thua con tim, cô đưa tay nắm lấy tay anh. Vào trong thang máy, đứng tựa ở góc, Hạc Tư Đằng hạ tầm mắt quan sát La Ngữ Tịch, tìm cớ hỏi chuyện: "Dự án mới của em xong hết chưa?" "Xong hai ngày trước rồi, đang định làm kế hoạch mùa đông." La Ngữ Tịch thoải mái đáp, nhắc đến công việc sực nhớ ra chuyện quan trọng, vội hỏi: "Đúng rồi, anh cố tình làm khó dễ Triết Viễn đúng không? Đừng có vì chút cảm xúc cá nhân mà đánh mất nhân tài." Vừa nghe tới cái Triết Viễn, Hạc Tư Đằng lập tức tỏ thái độ khinh thường ra mặt. Trước phản ứng của anh, La Ngữ Tịch vừa tức vừa buồn cười bắt bẻ: "Anh ghen đấy à? Ấu trĩ." Hạc Tư Đằng cười lạnh, lên mặt hống hách đáp trả: "Xin lỗi nhé, anh đây ghen hợp pháp." La Ngữ Tịch không nhịn được bật cười, bất lực thốt lên: "Anh trẻ con thật." Một lần nữa, Hạc Tư Đằng chẳng chút yếu thế, ngang nhiên đáp: "Xin lỗi nhé, anh đây trẻ con nhưng làm em có em bé được đấy."1 La Ngữ Tịch: "..."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]