Khi đọc bài viết trên mạng, La Ngữ Tịch vẫn mong mỏi người viết những dòng chữ vô tình ấy tự nhận là bạn bà Hạc chỉ là giả, nhưng giờ tận tai nghe Hạc Tư Đằng xác nhận, dù không muốn nhưng cô vẫn phải chấp nhận sự thật.
La Ngữ Tịch nhẹ nhàng đẩy người Hạc Tư Đằng đang ôm ra, nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt anh, thật lòng khuyên nhủ: "Tư Đằng, trên đời này, không có tôi anh vẫn còn rất nhiều cô gái khác, nhưng mẹ chỉ có một. Vì vậy, tình cảm của anh dành cho tôi hãy dừng ở mức cảm mến, để ngày chúng ta ly hôn, tôi và anh vẫn còn có thể làm bạn."
Hai mắt Hạc Tư Đằng đỏ lên, cánh tay ôm người cô vẫn gắt gao giữ chặt. Nếu như ngày trước trông mong được ly hôn thì giờ đây, mỗi khi nghĩ tới hai chữ chia cắt ngày lại khiến anh cảm thấy sợ hãi.
Đối diện với biểu cảm kiên định cùng ánh mắt chứa đầy chân tình của Hạc Tư Đằng, cảm xúc tủi thân, oan ức chôn giấu dưới đáy lòng của La Ngữ Tịch dâng trào, vô tình khiến nước mắt rơi ra.
Hạc Tư Đằng trầm mặc dõi theo nét mặt La Ngữ Tịch, bất chợt đặt lên mi mắt ướt đẫm của cô một nụ hôn, thấp giọng thỏ thẻ: "Tôi hứa, tôi không bất hiếu với cha mẹ, cũng sẽ không thay lòng với em."
Vòng tay của Hạc Tư Đằng dành cho La Ngữ Tịch thêm chặt, lòng dạ nặng nề của cô chỉ qua một lời nói của anh liền có thể nhẹ nhõm đi một nửa.
La Ngữ Tịch mệt mỏi tựa đầu vào vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-ngoan-hoc-cach-lam-chong-em/953515/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.