La Ngữ Tịch nhất thời ngớ người, mất khoảng một lúc mới thông suốt câu nói vừa rồi của Hạc Tư Đằng. Ngoài mang chiều cao ra công kích, ý tứ của anh còn muốn nhắc khéo rằng trong nhà dù cô được ông Hạc chống lưng thì địa vị cũng không thể bằng anh.
Tâm tình La Ngữ Tịch càng tệ thêm, cô lạnh giọng yêu cầu: "Bỏ xuống!"
Hạc Tư Đằng không làm khó cô nữa, anh đặt La Ngữ Tịch đứng xuống nền đất, bàn tay cố tình nhưng lại vờ vô ý luôn giữ trên eo cô, nhẹ nhàng đề nghị: "Vào xe trước đã, trời lạnh rồi."
La Ngữ Tịch đẩy tay Hạc Tư Đằng ra khỏi người mình, nhất quyết vạch rõ ranh giới: "Anh về trước đi, tôi muốn hóng gió, lát nữa tôi tự đón taxi về."
Lời La Ngữ Tịch vừa dứt, Hạc Tư Đằng lập tức xoay người quay ngược lại xe. Sự ngạc nhiên lẫn ngỡ ngàng thoáng lên trong lòng cô, thứ cảm xúc vương lại cuối cùng chính là thất vọng đến bất lực.
Cô chẳng còn điều gì để mong mỏi ở Hạc Tư Đằng, từ tốn quay gót tiếp tục đi về phía trước.
Nhưng vừa xoay lưng, từ phía sau La Ngữ Tịch truyền đến âm thanh tắt mở khoá của xe. Cô theo phản xạ dừng bước, quay đầu nhìn về sau.
Hạc Tư Đằng khoá xe xong liền nhanh chóng đến chỗ La Ngữ Tịch. Anh tới gần, một tay giật lấy túi xách, một tay nắm lấy bàn tay cô kéo đi.
La Ngữ Tịch kinh ngạc tròn mắt, từng bước chân vô thức bám theo bước chân của Hạc Tư Đằng. . Bạn có biết trang truyện * T г
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-ngoan-hoc-cach-lam-chong-em/953480/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.