Lúc Mục Lăng Thành mở cửa phòng ra liền ngây người.
Trong thư phòng vô cùng lộn xộn, trên mặt đất ngổn ngang sách vở, còn cả ống đựng bút trên bàn nữa, cũng không biết rơi xuống đất thế nào, vung vãi khắp nơi.
Mục Lăng Thành liếc nhìn khắp phòng, không thấy Cam nhỏ ỉa bậy, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may là nhóc quỷ kia không làm bẩn phòng của anh.
Về phần Cam nhỏ, lúc này nó không có cơ hội quan tâm Mục Lăng Thành chạy vào để làm gì, thấy cửa vừa mở ra, liền chạy vèo ra ngoài.
Nhìn thấy Tưởng Nam Khanh đứng ở phía sau anh, nó đi tới vòng quanh người cô.
Tưởng Nam Khanh cho nó đi vệ sinh, còn Mục Lăng Thành chỉ có thể chấp nhận số phận, thu dọn thư phòng khó coi của mình.
Lúc anh dọn dẹp sách sẽ xong, Tưởng Nam Khanh đã rửa sạch bát đũa, đang ngồi trên ghế sofa ở phòng khách chơi cùng Cam nhỏ.
Bây giờ Mục Lăng Thành chỉ cần nhìn thấy nó liền tức giận, đen mặt ngồi xuống cạnh Tưởng Nam Khanh, ánh mắt u oán nhìn Cam nhỏ.
Đột nhiên, Cam nhỏ ngẩng lên nhìn anh, sủa gâu gâu vài tiếng.
Mục Lăng Thành giật mình, ngoan ngoãn dịch sang bên cạnh một chút.
Sau đó, Cam nhỏ rất hài lòng, tiếp tục vẫy đuôi, liếm láp ngón tay của Tưởng Nam Khanh, trông rất vui vẻ.
Mục Lăng Thành khinh thường: “Đồ không biết xấu hổ, ngang nhiên nịnh hót lấy lòng vợ của người khác!”
Tưởng Nam Khanh buồn cười: “Da mặt của anh đâu rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-hon-anh/3515347/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.