Editor: Kỳ Giản Niệm 
Beta: Bơ 
Khuôn mặt tuấn tú của anh càng ngày càng đến gần cô, ánh đèn đường mờ ảo chiếu vào khiến các đường nét khuôn mặt càng rõ, lông mi dày, dài, đôi mắt đào hoa quyến rũ, ánh mắt tràn ngập sự ôn nhu, làm cho người khác gục ngã. 
Hít sâu một hơi, Sơ Nịnh mở miệng thanh minh: “Anh hiểu lầm rồi, tôi không có ý định cùng anh tái hợp.” Tần Hi nhíu mày, sắc mặt trong chớp mắt trở nên âm trầm, sau đó thô bạo ném áo khoác lên đỉnh đầu cô, lạnh lùng nói: “Tốt nhất là như vậy, dù sao tôi cũng không có ý định này.” 
Lúc Sơ Nịnh kéo chiếc áo xuống, anh đã ngồi ngay ngắn trên ghế lái, sắc mặt lạnh lùng, không dễ chọc. Cô nhấp môi dưới, ôn hòa nói: “Cám ơn anh đã đưa tôi về, tôi đi trước.” 
Đem áo khoác đặt xuống, Sơ Nịnh mở cửa xe bước ra ngoài. 
Vừa đi hai bước, chiếc áo khoác gió kia lại lần nữa phủ lên đầu cô, che đi tầm nhìn trước mắt, đồng thời cũng chặn lại những hạt mưa tí tách rơi trên đỉnh đầu. 
Sơ Nịnh kéo áo xuống, quay đầu nhìn lại, chiếc Bugatti Veyron màu đen đã đi xa, dần dần biến mất trong đêm tối. 
Mưa còn chưa ngừng, gió thổi lồng lộng, cả người cô run lên vì lạnh. 
Sơ Nịnh nổi da gà, nhìn chiếc áo khoác trong tay, cuối cùng vẫn mặc lên người. 
Chiếc áo này không thấm nước, sau khi mặc vào lập tức cảm thấy ấm áp hơn. 
Ngửi thấy hương thơm quen thuộc này, trong lòng như có cái gì đó bị lấp đầy, sau một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-hon-anh/241457/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.