Editor: Kỳ Giản Niệm
Bị ép ngồi ở ghế phụ, Sơ Nịnh bất đắc dĩ nhìn về phía Tần Hi: “Anh làm cái gì vậy?”
Khoảng cách trong xe rất gần, nhờ ánh đèn trong xe, Sơ Nịnh lần đầu tiên nhìn rõ anh sau thời gian dài xa cách.
Anh thay đổi rất nhiều, ngũ quan so với trước kia lộ vẻ cứng rắn, đường nét lông mày sâu hơn, đuôi mắt thanh mảnh cong nhẹ, khóe mắt đỏ hồng, dáng vẻ chưa tỉnh ngủ.
Anh vừa mới về nước, chưa quen với múi giờ Trung Quốc, sáng sớm lại đến cao trung diễn thuyết, đoán chừng anh vẫn chưa nghỉ ngơi đầy đủ.
“Không muốn nói gì với tôi sao?” Thanh âm của anh trầm thấp, lộ ra phần ủ rũ cùng mệt mỏi nồng đậm.
Bị anh lẳng lặng nhìn chằm chằm, Sơ Nịnh cũng bắt đầu bình tĩnh lại, trầm mặc một lát, cứng đờ nói: “Đã lâu không gặp.”
“…”
Bầu không khí yên tĩnh có chút khó xử.
Tẻ nhạt.
Tần Hi lại lên cơn nghiện thuốc, anh lấy từ trong túi ra hộp thuốc lá, rút một cây ra, lại móc ra cái bật lửa châm thuốc.
Sơ Nịnh ngửi thấy mùi khói thuốc, nhịn không được ho khan hai tiếng.
Dư quang Tần Hi liếc cô một cái, hạ cửa sổ xe xuống, cánh tay cầm điếu thuốc đưa ra bên ngoài, ngón tay trỏ búng nhẹ, phủi đi tàn thuốc.
Gió thổi vào khoang xe, mùi khói nồng đậm dần dần tản đi.
Anh lại yên lặng hút thêm hai hơi, quay đầu nhìn ra ngoài.
Cảm giác nóng nảy không tên vừa rồi bị anh đè xuống, tay vân vê mẩu thuốc lá, liếc mắt nhìn cô: “Hôm nay thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-hon-anh/241456/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.