Trong một căn nhà gần trường học, Mục Lăng Thành và Tưởng Nam Khanh sóng vai nhau ngồi bên mép giường, cả hai đều im lặng một lúc lâu.
Tưởng Nam Khanh cảm thấy bản thân như đang nằm mơ vậy.
Sao lại hồ đồ đồng ý với anh không về ký túc xá nữa?
Ngày mai cô còn có tiết đấy.
Nhưng mà tới cũng tới rồi, bây giờ quay về cũng đã muộn?
Hay là… nhanh chóng giả quyết, sau đó đi ngủ?
“Vậy, anh tắm trước hay em tắm trước?” Tưởng Nam Khanh chủ động hỏi Mục Lăng Thành.
Mục Lăng Thành hơi ngây người, anh chưa từng gặp cô bạn nào chủ động như vậy.
Bây giờ anh chậm chạp không hành động, nhưng cô lại gấp gáp.
Cảm giác không thoải mái giữa hai người nháy mắt bị phá vỡ, Mục Lăng Thành nở một nụ cười xấu xa: “Nếu em vội như vậy, hay là chúng ta tắm chung đi, có thể tiết kiệm thời gian.”
Tưởng Nam Khanh: “…”
Tai cô đỏ lên, nhưng cố tỏ ra bình tĩnh, đứng lên đẩy Mục Lăng Thành sang một bên: “Vậy em tắm trước, sau đó đến lượt anh, cứ quyết định như vậy đi.”
Mục Lăng Thành híp mắt, hơi thở ấm áp của anh phà vào cổ Tưởng Nam Khanh, giọng điệu trêu người: “Dáng vẻ thẹn thùng nhưng cố tỏ ra nghiêm túc của bạn gái anh thật đáng yêu.”
Tưởng Nam Khanh: “Cút!”
—
Tưởng Nam Khanh tắm rửa xong, lúc đi ra thì thấy Mục Lăng Thành đang nằm trên giường trở mình, nghe thấy tiếng động, Mục Lăng Thành ngẩng đầu lên, dường như hơi bất ngờ: “Hôm nay nhanh sao, xem ra em rất gấp.”
“Anh cứ kiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-dung-nhao/541945/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.