Edit: Xiao Yi.
"Tôi cho cậu mười phút để thu dọn chỗ này sạch sẽ, nếu không sẽ ghi tội chờ xử lý."
Cố Ngôn Thanh đứng trước mặt sinh viên nam kia, cao hơn cậu một cái đầu. Khí thế của anh bức người, ngữ khí tuy bình thản mà uy nghiêm.
Sinh viên nam đang tỏ tình cả người như nằm mộng, thấy nến dưới đất đều đã bị dập tắt. Trong lúc nhất thời, lửa giận xông ra, trán cậu ta nổi gân xanh, "Mày dựa vào cái gì mà tắt nến của tao? Có biết ông đây bày nến trong bao lâu không hả?"
Bày nến trên đồng cỏ căn bản là không ổn, cậu ta phải tốn hết mớ khí lực mới có thể bày xong!
Bày tỏ còn chưa thành công đã bị người ta cầm bình chữ cháy phá cho rối mù, lại còn ngay trước mặt nhiều bạn học như vậy. Sinh viên nam kia tức giận không ít, lập tức xảy ra tranh chấp, "Hội sinh viên tụi mày thì có quyền không cho phép người khác tỏ tình sao? Quản rộng quá rồi đấy!"
Cố Ngôn Thanh chỉ vào ngọn nến trên đất, "Cậu bày những những thứ này trên đồng có, nếu nhưa bốc cháu thì cậu có thể gánh nổi hậu quả hay không? Tự xưng là tiền bối năm hai, nhưng cậu lại ngây thơ làm ra chuyện nguy hiểm như vậy. Bởi vì nhu cầu riêng của bản thân mà không để ý tới nguy hiểm của người khác, còn muốn có được tình cảm của nữ sinh sao? Thật là nực cười!"
Sinh viên nam bị nói đến mức chột dạ, nhưng ngoài miệng vẫn khí thế, "Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-do-anh/2031786/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.