Edit: Xiao Yi.
Lúc trở về chung cư, Cố Ngôn Thanh không vội đi vào. Anh ở bên ngoài bình tĩnh hồi lâu, sau khi nỗi lòng an ổn lại mới vào trong.
Khi anh mở cửa, Tần Noãn đã tỉnh lại, siết lấy tấm chăn ngồi trên giường, ngay góc tường. Nghe thấy tiếng mở cửa, cô hơi run lên một chút.
Cố Ngôn Thanh đi qua, nhìn thấy dáng vẻ của cô mà lòng đau như cắt. Anh chậm rãi tới gần cô, ngồi xuống bên giường, ngữ khí vẫn ôn hoà như trước, "Em lại đây cho anh nhìn thử đã hết sốt chưa nào."
Anh đưa tay ra với Tần Noãn, nhưng cô chỉ núp trong góc tường, không cử động.
Cố Ngôn Thanh nhìn cô một lát, sau đó thu tay về, "Em muốn ở một mình thì anh ra ngoài nhé. Nếu có việc gì phải gọi anh, có được hay không?"
Tần Noãn cúi đầu không đáp.
Cố Ngôn Thanh bất đắc dĩ, đứng dậy muốn đi ra ngoài.
"Em không muốn mà!" Đột nhiên, Tần Noãn phía sau chợt kêu lên một tiếng.
Cố Ngôn Thanh quay đầu, cô cực kỳ đáng thương nhìn anh, nhỏ giọng nói: "Không cho phép anh đi..."
Lúc nãy vừa tỉnh lại nhưng không thấy anh ở đây, cô đã rất sợ hãi.
Cố Ngôn Thanh ngồi xuống bên giường lần nữa, sắc mặt nhu hoà, " Vậy em lại đây nào, anh không đi."
Tần Noãn siết chăn, ngơ ngác một hồi, sau đó chậm rãi tới gần anh.
Cố Ngôn Thanh ôm lấy cô, xoa lên trán cô, thở phào một hơi, "Em hạ sốt rồi."
Tần Noãn dựa trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-do-anh/2031731/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.