Edit: Xiao Yi.
Thấy Cố Ngôn Thanh muốn đưa cô về gặp ông bà ngoại vào cuối tuần, buổi tối trước khi lên đường, Tần Noãn ở ký túc căng thẳng ngủ không yên.
Quần áo trong tủ bị cô sàng tới lọc lui bảy tám lần, cô cảm thấy bộ nào cũng không được.
“Mấy cậu, đi gặp người lớn nhà anh ấy thì nên mặc quần áo như nào mới tốt?” Tần Noãn trưng cầu dân ý với nhóm bạn cùng phòng.
Tô Tử Hân nằm trên giường đắp mặt nạ, thuận miệng nói: “Đương nhiên là phải mặc thật xinh đẹp, càng đẹp càng tốt, như vậy mới chứng tỏ ánh mắt của Cố Ngôn Thanh cực tốt, đã tìm đúng người.”
Tề Á Nhuỵ lại nghĩ: “Người lớn thường thích những màu diễm lệ đi? Cậu mặc đồ cả xanh lẫn đỏ, thế nào?”
Tần Noãn: “… Uổng công cậu nghĩ.”
Chu Thịnh Nam: “Mình cảm thấy chúng ta vẫn còn là sinh viên, nên nghiêm túc một chút sẽ tốt hơn. Dù sao dáng người của Noãn Noãn cũng đẹp, mặc cái gì cũng sẽ không thất lễ đâu.”
Tô Tử Hân: “Như vậy không được, mặt mũi Noãn Noãn trẻ dạ quá, mặc đồ của sinh viên hay mặc lại giống như học sinh cấp ba vậy. Nếu như ông bà ngoại của Cố Ngôn Thanh cảm thấy anh ấy bắt cóc thiếu nữ vị thành niên thì phải làm đây?”
“Lần trước mình gặp được nhà nội của anh ấy là ngoài ý muốn, cho nên ăn mặc thoải mái, cũng không cảm thấy gì. Phần lớn vì mình đã sớm quen biết ông bà Cố rồi, cho nên không phải đắn đo ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-do-anh/2031727/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.