Thật ra, chiếc khăn choàng cổ này cũng không có gì cầu kỳ, hình dạng cực kỳ đơn giản, nhưng lại vô cùng ấm áp. Dù sao nắm cũng chỉ mới bắt đầu học, hiển nhiên chưa thể dệt ra những đồ vật phức tạp.
Hè đi thu tới, tuy rằng đã đến đầu thu nhưng thời tiết cũng không quá lạnh, Tạ Trì nhìn chiếc khăn quàng cổ hồi lâu, sau đó hỏi sư điệt: "Làm cách nào để thông báo cho mọi người trên mạng biết nắm nhà ta vừa mới dệt khăn choàng cổ tặng cho ta?"
Sư điệt: "Khụ khụ khụ............."
Hắn xém chút nữa sặc nước chết, điều quan trọng hơn hẳn, hắn còn chưa đi thổ lộ với crush mà Tạ Trì đã khoe trước mặt hắn rồi....cảm giác như.....nói sao nhỉ? Cảm giác như vừa mới ăn cẩu lương...
Sư điệt cũng không để ý nhiều, bình tĩnh lấy điện thoại ra: "Sư thúc, ngài qua đây, ta chỉ cho".
Vài phút sau....
Mấy vị sư huynh sư tỷ vô cùng quan tâm đến tiểu sư muội, vì vậy mặc dù công việc có bận rộn tới đâu, có đang cãi nhau với người khác, hoặc là đang chăm con đi chăng nữa, đều sẽ ưu tiên xem tin tức của Tạ Trì.
Tạ Trì: lần đầu tiên, tiểu khả ái học dệt khăn quàng cổ thành công.
Trong tấm ảnh, Tạ Trì ngồi ngay cửa sổ phòng bệnh, choàng một chiếc khăn quàng cổ thật dày.
Các sư huynh, sư tỷ:???
Tiểu khả ái là ai!!!
Bọn họ ngại hỏi trực tiếp, sợ sẽ khiến cho tiểu sư muội nhà mình hoảng sợ, cho nên chỉ có thể hỏi bóng hỏi gió.
"Sư muội a, khăn choàng cổ đẹp quá, là ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoan-cai-nay-khong-the-an/953998/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.