Đàm Trăn tìm khách sạn, tạm thời ở đó.
Cô ở khách sạn nằm một ngày, cuối cùng ngày thứ 3 cô ngồi dậy.
Nhìn khuôn mặt cô ở trong gương, cô cảm thấy xa lạ và chói mắt.
Một mối quan hệ hạnh phúc mang cho người phụ nữ cái gì, một mối quan hệ thất bại mang cho người phụ nữ cái gì, sự đối lập quá rõ ràng.
Khóe mắt cô mệt mỏi, mí mắt sưng lên, lúc nào khóe miệng cũng mỉm cười bây giờ lại cười không nổi.
Cô chợt nhớ tới , năm nay cô cũng đã 29 tuổi. Bình thường cô sẽ không quan tâm đến tuổi tác, cô cảm thấy cô mãi mãi trẻ đẹp, mãi mãi đáng giá được yêu. Vài thập niên trước cuộc sống của cô rất hạnh phúc và thuận lợi. Hình như phải có sóng gió một chút thì cô mới có thể trưởng thành được.
Nhưng mà sóng gió này tới lại có chút vội vàng, không kịp chuẩn bị.
Đàm Trăn xoa mặt, thở dài một hơi.
Mở điện thoại lên, hơn mười cuộc gọi nhỡ và một đống tin nhắn.
Trừ bỏ cái tên chói mắt kia, Tần Hạm Đạm gọi nhiều nhất, trừ cô ấy ra, còn có Kiều Ứng Thành.
Cô suy nghĩ trong chốc lát, cuối cùng nhớ tới cuộc nói chuyện với Kiều Ứng Thành.
Đàm Trăn gọi lại cho Tần Hạm Đạm.
Tần Hạm Đạm rất nhanh liền nghe máy. Cô nhớ lại ngày hôm đó, mọi chuyện diễn ra bình thường, cô cho rằng Đàm Trăn đã hài lòng rồi nhưng buổi chiều lại không thấy Đàm Trăn đâu, gọi điện cho Đàm Trăn, cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-vo-so-lan/3569485/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.