"Xin lỗi xin lỗi , vừa mới đang ngủ." Sau khi tỉnh lại Đàm Trăn thấy trời đã tối, mà cô thì dán chặt chẽ vào lồng ngực của Kiều Ứng Thành.
Cô bối rối ngồi dậy, phát hiện bản thân ngồi lâu như vậy không sao cả, ngược lại là thân thể cao lớn của Kiều Ứng Thành ngồi ở ghế điều khiển , nhìn qua có chút cứng nhắc.
"Không có việc gì. Cũng không có lâu lắm ." Kiều Ứng Thành hoạt động cánh tay, cười nói.
Cửa kính xe đã mở ra, gió từ bờ sông thổi vào trong cửa kính xe, làm gò má cô cảm thấy mát mẻ.
Đàm Trăn mở cửa kính xe ra càng nhiều, làm bay đi không khí nặng nề trong xe.
Cô mở cửa xe, đi xuống.
Quả nhiên, trời đã tối, đèn của mọi nhà đã được thắp sáng, nhưng ánh mắt của cô lại u ám. Giống như sự xum vầy hay sự xa hoa trụy lạc của con người , đều không có quan hệ gì với cô.
Chuyện ban ngày và những lời Kiều Ứng Thành nói đã hiện lên trong đầu cô, lúc ban đầu, cô không thể tin được nhưng đến bây giờ thì đã chết lặng và bắt đầu tiếp nhận.
Nhưng mà sự phẫn nộ và đau khổ khi bị phản bội vẫn đang nặng nề mà đặt ở tim cô.
Đã cuối thu, sự lạnh lẽo của bờ sông vào ban đêm càng nhiều. Đàm Trăn chỉ mặc bộ quần áo mỏng manh, theo bản năng dùng tay xoa hai cánh tay.
Trong gió thu, tóc cô sớm đã rối nhưng lại bị gió thổi bay.
Một giây kế tiếp, trên vai một trận ấm áp.
Kiều Ứng Thành tự nhiên khoác áo khoác cho cô.
Đàm Trăn đã tỉnh táo, cảm giác được Kiều Ứng Thành không thích hợp.
Cô nhìn về phía kiều Ứng Thành bỗng nhiên nói: "Kiều Đại ca, vì sao anh một mực không kết hôn vậy ?"
Ánh mắt Kiều Ứng Thành trượt trên khuôn mặt Đàm Trăn sau đó nhìn con sông trước mặt, âm thanh tiêu tán trong gió.
"Không gặp người phù hợp ."
Phù hợp? Nguyên nhân bước vào hôn nhân có rất nhiều, mà Đàm Trăn chỉ có trải qua cảm tình , nên nghĩ rằng lí do kết hôn chính là yêu nhau.
Nhưng mà không có người nói cho Đàm Trăn biết , khi tình yêu biến chất, lời hứa có thể sẽ biến mất. Cô đã từng một lòng tin tưởng tình cảm mà Cố Dĩ Nguy dành cho cô và hôn nhân của bọn họ, nhưng lại bị chuyện hôm nay dập nát sạch sẽ.
Kiều Ứng Thành nhìn thấu sự bất lực của cô, , bỗng nhiên nói: "Em có biết thằng nhóc Ứng Dương kia không . Nó yêu thầm bạn học cao trung lâu như vậy, cuối cùng lại kết hôn với người khác."
Đàm Trăn đờ dẫn, ánh mắt giật giật.
Nói đến Kiều Ứng Dương yêu thầm Hồ Vận Dung lâu như vậy, cô không phải là không biết. Về chuyện đó cô và Cố Dĩ Nguy cũng từng khuyên rồi nhưng sau đó cũng không nói nữa.
Đàm Trăn biết Kiều Ứng Dương và Hồ Vận Dung không có khả năng. Lúc cao trung , người con gái xinh đẹp kiêu ngạo kia không biết đã có bao nhiêu người thích nữa, cô chỉ là không nghĩ tới nhìn Kiều Ứng Dương cà lơ phất phơ như vậy , lại có một cuộc tình ngu dài như vậy.
"Cô dâu là em gái nhà bên của nhà chúng ta, hai người bởi vì ngoài ý muốn mà cô ấy mang thai. Hai nhà hiểu rõ đối phương, tuổi của bọn họ lại xấp xỉ, nên thuận theo tự nhiên mà kết hôn" .
"Trước một ngày kết hôn , Ứng Dương đột nhiên chạy đến, đã hỏi anh vấn đề này. Anh biết nó không cam lòng, nhưng mà cho dù như vậy thì có cách gì nữa, ngay từ đầu, người đó đã không có khả năng. Chỉ là do nó cố chấp quá lâu, nhưng mà cuối cùng nó cũng hiểu được vấn đề này".
"Có lẽ em sẽ cảm thấy Kiều Ứng Dương quá mức qua loa, không chịu trách nhiệm." Kiều Ứng Thành nói, "Nhưng hiện tại mỗi ngày nó đều kéo lấy vợ để vợ dưỡng thai, tự mình làm quần áo cho em bé, hôm kia còn phát cẩu lương trước mặt anh".
"Có lẽ lúc bắt đầu không tốt đẹp lắm, nhưng ai nói bọn họ không phù hợp đâu . Lúc trong lòng buông xuống chấp niệm thì cũng chỉ là kỉ niệm , khi nhìn vào sẽ thấy người trước mặt mới là quan trọng nhất"
"Giống như em và Cố Dĩ Nguy... ." Kiều Ứng Thành liếc mắt nhìn khuôn mặt thất thần của Đàm Trăn , "Anh biết hai người ở bên nhau rất nhiều năm, lúc ban đầu rất tốt đẹp.Nhưng mà tri nhân tri diện bất tri tâm, có lẽ tình cảm của hai người không sai , mà sai chính là ở người".
"Có một số việc có mở đầu hoàn mỹ , không nhất định có thể sẽ đến già; có một số việc có khả năng là trời xui đất khiến, cũng không chắc kết cục của bọn họ sẽ xấu".
"Trên đời này , mỗi người đều có ly hợp và vui buồn, tiếc nuối và bỏ qua, chúng ta chỉ là một trong số đó mà thôi ".
Kiều Ứng Thành cười nhìn Đàm Trăn: " Thứ gì làm mình không hài lòng liền ném nó đi."
Lần đầu tiên Đàm Trăn nghe âm thanh của Kiều Ứng Thành đã biết âm thanh rất dễ nghe, giọng nói ổn , nhấn rõ từng chữ, giống như âm thanh của con suối truyền vào trong tai, tuy rằng cô biết anh đang ăn ủi cô nhưng trong lòng cũng nhẹ hơn.
"Khó mà tin được anh là quân nhân." Đàm Trăn cười nhạt, "Có lẽ anh nên mở văn phòng tư vấn tình cảm, em nhất định sẽ tới cổ vũ".
Kiều Ứng Thành lộ ra ý cười: "Anh cũng không có rảnh như vậy."
Đàm Trăn cũng cười , nhưng nghĩ đến cái gì, ý cười lại biến mất.
"Anh nói đúng, Kiều Đại ca." Dưới ánh trăng, khuôn mặt còn mang theo dấu vết khóc của Đàm Trăn sáng rọi ."Em biết nên làm thế nào."
"Em có muốn anh giúp em không?"
Đàm Trăn lẳng lặng nhìn Kiều Ứng Thành, lắc đầu.
"Anh đã giúp em nhiều lắm rồi." Đàm Trăn khẽ cười nói, "Nếu như không phải anh xuất hiện , chắc có lẽ em đang ở một nơi nào đó rồi khóc thành con ngốc rồi".
Cũng sẽ không biết, Cố Dĩ Nguy đã ngoại tình thành tính.
Ánh mắt của cô mang theo sự ngơ ngẩn: "Hiện tại em mới phát hiện, em giống như một cô bé ngây thơ vậy".
"Lúc nhỏ có ba , ba qua đời có mẹ. Mẹ em nha, em biết mẹ bất công , luôn hướng về phía em hơn, còn em gái em luôn bị xem nhẹ, chỉ có được sự bảo hộ và yêu thương từ em".
"Về sau gặp được...anh ấy." Chẳng sợ bây giờ bộ mặt Cố Dĩ Nguy xấu xí như vậy , cô cũng không thể không thừa nhận , sự thiên vị của Cố Dĩ Nguy đối với cô vẫn chưa biến mất. Cho dù đó chỉ là giả dối, cũng cho cô có một ảo cảnh tốt đẹp.
"Có thể là do em quá dễ gạt, nên tất cả mọi người đều xem em như con ngốc"
"Cho nên lúc này đây, để em tự đi vậy."
————————————-
Mn ơi theo dõi fb tuiii đi tui hứa ra nhiều hơn nữahttps://www.facebook.com/profile.php?id=100075420765953&mibextid=LQQJ4d
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]