Văn phòng im lặng.
Chỉ có đồng hồ báo thức là đi lại không ngừng nghỉ, phát ra âm thanh rầu rĩ.
Cố Dĩ Nguy ngồi ở bàn làm việc, giơ tay lên nhìn đồng hồ: 12 giờ trưa.
Cách thời gian gặp mặt là 2 tiếng.
Thật ra chẳng phải là gặp mặt mà chỉ là đơn phương báo một tiếng.
Cố Dĩ Nguy dựa vào ghế làm việc xoa thái dương, thở dài một hơi.
Ngày đó Đàm Trăn đến đã cắt đứt đối thoại của hắn và Đồng Tiêu Tiêu.
Đồng Tiêu Tiêu giống như không có việc gì mà thân thiện nói chuyện với Đàm Trăn. Tuần sau Đàm Trăn và bạn bè muốn mở một cái triển lãm tranh, tác phẩm của Đồng Tiêu Tiêu cũng có trong đó. Đàm Trăn rất thích sự tài hoa của thiếu nữ, tất cả đều là khen Đồng Tiêu Tiêu.
Ánh mắt Cố Dĩ Nguy nhìn Đồng Tiêu Tiêu, thật sự không biết được rốt cuộc cô muốn làm cái gì.
Cô nói "lễ vật trưởng thành" —— xem hắn như " lễ vật trưởng thành", lời nói thật sự rất mập mờ, nhưng nếu như cô tốn bao nhiêu công sức là vì ngủ với hắn , thì cũng không cần phiền toái như vậy.
Cố Dĩ Nguy không có xen vào cuộc đối thoại của hai người , một mình trầm tư. Hắn sửa soạn xong, liền lái xe đi công ty, vừa mới mở cửa xe, Đồng Tiêu Tiêu đã mở cửa bên kia, chui vào ghế phụ ngồi.
Sắc mặt cô tự nhiên giống như là chưa xảy ra cái gì : "Cố ca ca, đường đến công ty anh hình như rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-vo-so-lan/3569463/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.