Phòng WC.
Một nam, một nữ kịch liệt hôn môi.
Cố Dĩ Nguy làm tình với tình nhân , rất ít khi hôn môi, hắn biết hôn môi là một loại tán tỉnh, nhưng hắn đã quên.
Bởi vì không có tình cảm, cho nên khi hôn không có tình yêu hay thương tiếc.
Hồ Vận Dung cũng không có tình cảm với hắn, nhưng hắn nhìn khuôn mặt nữ nhân, mang theo sự khiêu khích cùng phóng đãng,không chút do dự hôn lên , xuất phát từ bản năng.
Hắn nghĩ, hắn còn sợ cái gì nữa?
Hắn đã tệ như vậy rồi.
Lại thêm nữa, có sao đâu.
Hồ Vận Dung kịch liệt hôn lại, hai người quấn quýt gắn bó như chém giết ở chiến trường, không thấy tình yêu, chỉ có người trưởng thành, ở giữa dục vọng và tranh đoạt.
Bọn họ lựa chọn vị trí cuối cùng,vừa lúc bên cạnh có một cái bức tường.
Cố Dĩ Nguy đè Hồ Vận Dung lên tường, cách lớp áo ,tay vuốt ve cặp vú, sau đó di chuyển ra sau lưng, kéo khóa kéo của nữ nhân xuống.
Cố Dĩ Nguy thở gấp rời đi môi của Hồ Vận Dung, hướng đến cổ gặm nhắm.
Sau đó, hắn liền nhìn thấy toàn thân của nữ nhân.
Núm vú màu tím như trái nho, trên vú còn lưu lại dấu răng. Hai đùi trắng nõn , có một vài vết đỏ trên đó, như vết thương bị roi đánh hay bị trói lại.
Cố Dĩ Nguy nuốt nước miếng,âm thanh khàn khàn:" Chủ nhân của em, đối với em thật thô bạo".
Hồ Vận Dung cười khẽ:"Anh cũng có thể thô bạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-vo-so-lan/3569414/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.