Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103
Chương sau
Lúc này,Đàm Trăn hát xong, trong lúc mọi nguời vỗ tay khen ngợi, cô đi xuống. Nam nhân chậm rãi rút tay ra, mang theo dâm dủy trên ngón tay. Cố Dĩ Nguy giấu tay ở sau lưng,nhìn về phía vợ:"Vợ hát có mệt mỏi không?, uống nước đi ". Hồ Vận Dung nghe vậy, nhịn không được cười một tiếng. Uống nước cái gì nha, trên tay của chồng cô còn dính dâm thủy của tôi kìa. Thừa lúc Đàm Trăn đi lấy nước, Hồ Vận Dung dùng tay vẽ một vòng tròn trên lưng Cố Dĩ Nguy, âm thanh nhẹ nhàng, nói:"Em còn muốn nữa, anh thì sao?". Chẳng sợ Cố Dĩ Nguy đã che đi nhưng vẫn thấy vật kia cứng. "Tôi muốn ở với vợ của tôi". Hồ Vận Dung nhún vai:"Tùy anh". "Em ở WC chờ anh 10 phút, nếu anh không đến, em sẽ đi tìm người khác". Hồ Vận Dung đứng lên, khôi phục bộ dáng kiêu ngạo, hướng mọi người, khách khí nói:"Tôi có việc nên đi trước,mọi người ở lại chơi từ từ". Cười với mọi người sau đó đạp giày cao gót mà đi ra khỏi phòng. Đàm Trăn uống nước, ở một bên nói:"Đi cho rồi, không muốn nhìn thấy cô ta chút nào". Khó có lúc Cố Dĩ Nguy không phụ họa. Đàm Trăn không để ý,ôm lấy cánh tay của hắn, dựa vào ghế, xem mọi người hát. Qua vài phút, hắn lấy tay của vợ ra,nói với cô:"Vợ ơi, anh đau bụng, anh đi WC nha". Đàm Trăn nhíu mày:"Do lúc nãy ăn đồ ăn ở chỗ kia sao?". Vừa nói vừa chửi:"Không biết Kiều Ứng Dương tìm sao ra quán ăn dơ như vậy". "Không phải do ăn đồ ăn ở chỗ đó,buổi sáng, bụng anh đã không thoải mái rồi". "Vậy chồng đi nhanh đi rồi về, nếu có gì không ổn thì đi bệnh viện nha". Cố Dĩ Nguy "ừ" một tiếng, đột nhiên hôn lên trán Đàm Trăn:"Vợ ơi, chờ anh quay lại". Bạn bè xung quanh chọc ghẹo, đi WC thôi mà giống như sắp chết không bằng. Mặt Đàm Trăn đỏ bừng, vội vàng kêu Cố Dĩ Nguy đi đi. Cố Dĩ Nguy đi. Cũng không quay đầu. ------------------
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103
Chương sau