Kiều Mộc nhìn đi nhìn lại bốn năm lần tin nhắn mà Cố Hàn Thanh gửi, rõ ràng chỉ có bốn chữ, nhưng cô lại cân nhắc rất lâu.
Này là có ý gì?
Cái gì kêu em muốn đội mũ xanh tôi?
Kẻ có tiền mạch não đều khó hiểu như thế này sao?
Kiều Mộc dùng đầu ngón tay gõ vỏ điện thoại, trả lời một chữ: 【 Hả? 】
Cô tỏ vẻ không hiểu.
Cố Hàn Thanh nói: 【 Em không lừa dối thì sợ tôi tính kế em cái gì. 】
Kiều Mộc khiêm tốn hỏi: 【 Vậy ý là nếu tôi lừa dối, anh sẽ tính kế tôi sao? 】
Cố Hàn Thanh: 【 Em có thể thử xem. 】
Kiều Mộc yên lặng ở trong lòng nói tiếp nửa câu sau: Thử một chút liền xong đời.
Cô hiểu, cô hiểu!
Bá tổng giống nhau đều là đại nam nhân theo chủ nghĩa chiếm hữu mạnh mẽ, nếu như viết ở cổ đại, còn là loại ta có thể không cần ngươi, nhưng ngươi đừng hòng đi tìm nam nhân khác!
Kiều Mộc gửi mấy cái emo đáng yêu qua, trả lời: 【 Nói giỡn thôi, ông chủ, tôi sao có thể đội nón xanh cho anh, anh đối với tôi tốt như vậy, anh cũng đẹp trai như vậy, tôi lại không phải mắt mù, sao có thể đội mũ xanh cho anh. 】
【 Vậy thử tiếp nhận tôi. 】
【 Vậy, vậy anh đến theo đuổi đi. 】 Kiều Mộc mím môi, muốn xem ông chủ trả lời như thế nào.
Cố Hàn Thanh nhìn câu trả lời của Kiều Mộc, lông mày rốt cuộc dãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tien-ong-xa-chang-cho-toi-cai-gi/2546740/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.