Trời bắt đầu lạnh, máy sưởi trong nhà được mở hết công suốt. Trong căn phòng của người già đang bệnh, tất nhiên lại càng ấm áp hơn. Dù mới vào đông nhưng trên giường bà nội đã có một chiếc chăn lông rất dày. Bà vùi mình trong chăn, im lặng lim dim. Mái tóc bạc xõa trên gối mềm, trông xa tựa như dòng nước suối trắng xóa.
Lâm Khanh nhẹ nhàng mở cửa đi vào, trên tay cầm theo chén thuốc bắc và đĩa hoa quả tươi. Bà nội Gia Văn rất thính ngủ, chỉ tiếng động nhẹ cũng khiến người đang say giấc thình lình mở mắt. Nhìn lên đồng hồ, thấy vừa đến giờ uống thuốc, bà cũng tự mình chống tay ngồi lên. Lâm Khanh đem bát thuốc sắc còn nóng hổi đến đặt bên giường bà, ân cần lên tiếng.
"Bà dậy rồi, vừa hay đến lúc uống thuốc. Các bác nói bà không thích thuốc Tây nên đã cất công đi tìm thầy lang nổi tiếng mua thuốc sắc cho bà đây. Bà gắng uống một chút, như vậy mới mau khỏi. Bà phải khỏe lại nhanh lên! Mấy hôm nay Gia Văn vì lo lắng mà đã thức trắng đêm."
Bà nội Gia Văn mỉm cười, đáp.
"Cháu thật biết cách an ủi người già. Nếu Gia Văn được khôn khéo như cháu, bà cũng yên tâm. Khổ nỗi, bà cũng biết mình già rồi, nói thẳng ra thì cũng là gánh nặng cho con cháu. Gia Văn không ở bên bà nhiều, dù sao cũng có nhiều cái vướng mắc. Vợ chồng anh nó thường xuyên bị bà trách mắng nên cũng không thích bà."
"Bà, bà đừng nghĩ vậy, mọi người..."
"Bà hiểu mà. Nếu không thì tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-them-ai-hat-mua-bay/1054407/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.