Một ngày hôm ấy, Gia Văn dứt khoát xin nghỉ để ở trong nhà chơi với Lâm Khanh. Hai người cùng nhau ăn uống, xem phim. Cậu cũng đàn thử cho anh nghe một bài hát mình mới sáng tác. Ca khúc này, cậu chưa hề công bố với ai, anh chính là người đầu tiên nghe nó. Lâm Khanh chép lại bản nhạc ấy ra giấy, chỉnh sửa một chút, sau đó cũng cao giọng hát lại. Gia Văn thấy vậy, vui vẻ đến độ cười vang, làm nũng dựa vào người anh mà hát theo.
Khi cậu đăng lên mạng xã hội tấm hình một gói chocolate trái tim thật lớn, các fan đua nhau vào like, chỉ có điều vẫn không ai biết nó cắt nghĩa cho điều gì.
"Gia Văn, ở nhà mãi như vậy cũng mệt rồi. Hay để tôi đưa cậu ra ngoài một chút nhé?"
Gia Văn lúc này đang ôm cái gối nằm bấm điện thoại trên sopha. Lâm Khanh từ trong bếp đi ra, âu yếm vỗ má cậu hỏi. Cậu chưa vội trả lời mà lại hừ hừ rên lên mấy tiếng. Cánh tay thon dài của cậu choàng vào cổ anh. Gò má mềm mại trắng nõn thân mật kề sát nơi hõm cổ.
"Theo ý anh đi! Anh đi đâu, em theo đó."
"Vậy đứng lên! Chúng ta ra xe. Tôi muốn đưa cậu ra chỗ này."
Gia Văn gật đầu, uể oải chống tay lên ghế, ngồi lên. Sau một giấc ngủ trưa ngắn ngủi, toàn thân cậu có vẻ lề mề, lười biếng. Làn da mềm mại nơi bàn tay vẫn dán chặt lên tay Lâm Khanh. Hai người cùng nhau ra xe. Chiếc xe lâu năm dù cũ kĩ lỗi thời, vẫn luôn thật ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-them-ai-hat-mua-bay/1054346/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.