Xem ra không phải là ảo giác, Lục Phong Hàn thật sự đến đây.
Lục Phong Hàn thấy Chiêu Chiêu đau đến cuộn người lại.
Gương mặt nhỏ nhắn của nàng trắng bệch, cánh môi luôn đỏ thắm giờ lại không có chút huyết sắc, trên trán mồ hôi lạnh ướt cả tóc, nhìn thấy cực kỳ đáng thương.
Hắn ôm Chiêu Chiêu vào trong lòng, sau đó giúp Chiêu Chiêu vén sợi tóc đang tán loạn ra sau tai, thanh âm khàn khàn: "Gáng chịu thêm một chút, đại phu sắp tới rồi."
Giờ phút này Chiêu Chiêu có chút sức lực, nàng kéo góc tay áo của Lục Phong Hàn: "Thiếp thân không sao, chỉ là quỳ thủy đến," lúc nói chuyện tiếng nói đứt quãng, hiển nhiên là đau không nhẹ.
Oanh Nhi một đường theo tới nhìn thấy cảnh này tâm an tâm không ít, bộ dạng vương gia như vậy, là để cô nương các nàng ở trong lòng, nếu không sao có thể vội vàng đến đây như vậy.
Chiêu Chiêu có gì không hiểu, nhất định là Oanh Nhi cùng Thanh Diệp không nghe lời nàng nói tự ý đi mời Lục Phong Hàn đến đây.
Chuyện này hỏng rồi, người trong phủ không chừng lại muốn nói nàng thành cái gì cũng không biết, Trang trắc phi nhất định càng hận nàng, nhưng hiện tại Lục Phong Hàn đã đến đây, nàng cũng không biết nói cái gì nữa.
Một lát sau, Đức Thuận mới dẫn theo đại phu vội vàng đuổi tới.
Mắt Lục Phong Hàn lạnh lùng nhìn Đức Thuận: "Sao giờ mới tới?"
Đức Thuận khóc không ra nước mắt, lúc ấy sau khi hắn nghe tin lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-that-khong-de-lam/2973420/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.