Chương 126: Bệnh viện không tên, bốn. Mãi cho đến khi bắt kịp bước chân của đồng đội, Ngô Côn Phong mới trông thấy Nhiễm Văn Ninh đang ngồi quỳ bên cạnh một người phụ nữ. Khuôn mặt của người kia đã trắng bệch đến nỗi gần như đã sắp ngả hẳn sang một màu vàng úa héo hon, và hầu như toàn bộ phần da bên ngoài của cô đã xẹp lép rồi dính sát vào khung xương tự bao giờ. Tuy vẫn còn tồn tại, thế nhưng có vẻ như ý thức của cô gái nọ đã bị cái mộng cảnh này ăn mòn đi gần hết mất rồi. Thêm vào đó, cường độ ý thức của cô lại yếu ớt đến nỗi khiến người ta gần như chẳng tài nào cảm nhận được nữa, điều này cũng đồng nghĩa với việc cô gái này đã hoàn toàn lạc lối. Trừ vẻ ngoài cực kì thảm thương của cô gái xấu số, Ngô Côn Phong còn để ý đến một cái ống truyền dịch đang ghim thẳng vào mu bàn tay của cô. Cái ống này vẫn luôn kéo dài rồi đâm xuyên qua trần nhà, cũng vì lẽ đó nên chẳng ai biết được rốt cuộc nó dài bao nhiêu cả. Cái ống này rất khác với phần ống trên tay người đàn ông đã qua đời trong nhà vệ sinh ban nãy, đồng thời cũng chẳng hề giống đống ống ghim trên tay bọn Nhiễm Văn Ninh hiện giờ một tí nào cả. Cụ thể hơn, cái ống trên tay người đàn ông nọ không có chất lỏng, còn đống ống trên tay hai tên bọn họ hiện giờ có chứa đựng một loại chất lỏng nào đấy sở hữu một màu đỏ nhàn nhạt rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-hien-thuc/3950629/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.